PDA

View Full Version : Một bài góp ý cho các CLB khiêu vũ



haiduongdancesport
18-10-2009, 06:24 PM
Các bạn thân mến, là một người yêu thích dancing và có một ít cơ hội tham gia các hoạt động dancing ngoài Việt Nam nên tôi có một vài ý kiến, hi vọng là có thể giúp các CLB chúng ta ngày càng hoạt động sôi nổi và nâng cao chất lượng (những ý kiến này là dựa vào cảm nhận bản thân khi học dancing ở các CLB của chúng ta - tôi đã từng học qua NVH HBT, HYEC và ODC, và học dancing ở một vài nơi khác).

(1) Các CLB đều có lớp học từ cơ bản đến nâng cao. Các bạn lớp nâng cao có lẽ cũng nhiều khi qua tham gia vào các lớp cơ bản, vừa để tập luyện lại (nhất là các bạn nam fải học leading skill). Tại sao các CLB không thử sử dụng hình thức "peer support" để khuyến khích các bạn ở lớp cao đến các lớp thấp hơn tập luyện, và để giúp đỡ các bạn bắt đầu học. Tôi thấy có vài điểm lợi ở hình thức này:

(+) Bản thân các bạn làm support có cơ hội (chính thức) để tập luyện nâng cao trình độ của bản thân. Nhiều bạn sẽ chau mày tại sao tập với người trình độ thâp hơn lại nâng cao được bản thân. Nếu bạn là leader thì lead những bạn gái mới học là cả một thách thức, vì dẫn các bạn mới học thường không thể nhanh và chau chuốt bằng các bạn đã học cùng level với bạn. Bạn có lẽ sẽ hiểu được những điểm yếu trong leading skills của mình và tiến bộ lên rất nhiều.

(+) Học làm sao để mình trở thành một partner "dễ thương" và được "ái mộ". Ý của tôi ở đây là có nhiều người muốn dance với bạn. Tôi đã từng được vinh dự nhảy với một vài người trình độ rất cao, nhưng không phải nhảy với ai cũng pleasant. Chủ yếu vì có nhiều người không thích nhảy với các bạn trình độ yếu hơn (làm họ mất hứng vì không hiểu các bước đi phức tạp, hoặc đơn giản là không mềm dẻo hay khoa trương được nhiều như các bạn đã học qua lớp nâng cao). Vì dancing là một hình thức socialise và cũng chỉ có một số ít các bạn định hướng tới thi đấu, nên tôi nghĩ trở thành một pleasant partner quan trọng hơn là một người biết nhiều combination phức tạp nhưng lại không biết làm bạn nhảy của mình enjoy điệu nhảy. Tôi không muốn so sánh nhưng có lẽ tôi đánh giá các leaders mà tôi đang chơi cùng (tại CLB ở bên này) hơn rất nhiều các leaders mà tôi đã chơi cùng khi còn ở Việt Nam, không phải vì các bạn/anh đó nhảy giỏi và biết nhiều bước mà vì thái độ thân thiện, cố gắng làm bạn nhảy (dù quen hay chưa quen, dù trình độ cao hay thấp) cảm thấy thoải mái và tự tin vào các bước nhảy của mình.

(+) Nếu bạn yêu thích dancing (nếu không sao lại đi học dancing nhỉ?) thì tại sao lại không chia xẻ đam mê của mình với các bạn khác. Nhiều bạn khi bắt đầu học dancing cũng mới chỉ là do dự, do các bạn khác rủ đi học cùng thì đi cho vui, chứ chưa hiểu và thực sự có niềm yêu thích. Chia xẻ những kiến thức dancing và niềm đam mê sẽ giúp các bạn mới học hiểu và đến với dancing nhanh hơn, và hứng thú hơn, nhờ vậy học cũng sẽ tốt hơn, và theo dancing lâu dài hơn
Đó cũng là một cách "cám ơn" CLB mà bạn đang theo học - nếu bạn thật sự nghĩ rằng CLB là "ngôi nhà dancing thân yêu" của mình.
Còn nữa, thử nghĩ mà xem, nếu bạn chỉ tham gia theo hình thức tự do tự nguyện, liệu có cảm thấy thích bằng được biết đến là chính thức "supporter" không? Rõ ràng đó là một incentive để các bạn cố gắng hoàn thiện bản thân và giúp các bạn khác hoàn thiện mình

(+) Cuối cùng và không kém phần quan trọng là dù các bạn học cùng thầy cô, mỗi người có lẽ sẽ tự tạo cho mình một phong cách riêng, nếu các bạn tham gia với tư cách supporter, sẽ mang lại sự đa dạng trong phong cách, để học lẫn nhau và chia xẻ với các bạn lớp khác. Tôi luôn yêu thích sự phong phú và ngưỡng mộ (fải nói là amazed) khi chứng kiến nhiều người dù học cùng những instructor đó mà có người nhảy mượt mà uyển chuyển, có người nhảy bạo dạn sexy, có người lại rất relax ... Tôi tin là sự phong phú sẽ nâng cao chất lượng dancing của các bạn.

CLB tôi đang theo có khoảng 20 instructors và hơn 30 supporters (khoảng 2/3 là leaders). Có thể nói là tôi học ở instructors những kiến thức cơ bản, một ít style nhưng phần lớn cảm nhận về các điệu nhảy, hình thành style cho bản thân và giải đáp thắc mắc để nâng cao trình độ là từ các supporters.

(2) Các CLB và forum nên có nhiều feedback cho các học viên hơn. Tôi theo TDC từ những năm đầu tiên đến nay, và thấy ngày càng nhiều các CLB với nhiều thông tin khai giảng, hội họp và trình diễn, nhưng lại không thấy nhiều feedback và nhận xét mà các instructors đưa ra để giúp các bạn đang theo học tự hiểu về bạn thân mình hơn. Chắc chắn khi dạy, các instructor sẽ có những quan sát nhất định về học viên của mình và có những điểm chung mà dường như ai cũng sẽ mắc phải khi chơi). Những điểm đó nếu không được trao đổi và giải đáp thì sẽ trở thành một phần của style (càng lên cao càng khó sửa). Nếu học viên sớm có được những feedback này (không hẳn là từng người mà là những "hiện tượng" chung) có lẽ sẽ dễ (fix) thay đổi và tiến bộ nhanh hơn.

Tôi đưa ra ý kiến này sau khi theo dõi/xem một số video clips của các bạn chơi Salsa (Merengue và Bachata) ở nhà mình. Tôi chỉ xin được nhận xét mảng một mảng nhỏ của Latin vì dạo này tôi không có điều kiện chơi Ballroom (dù đây là niềm yêu thích nhất của tôi). Tôi đã xác định là khi nói ra điều này, sẽ nhiều bạn tức giận và cho tôi là dạy khôn, nhưng thật lòng chỉ mong các bạn tiến bộ (tôi tự nhận bản thân chỉ là beginner để các bạn không hiểu lầm).

Có một cặp đôi khá nổi tiếng (hình như không nhầm thì là instructors luôn) chơi Salsa với bước Salsa nhưng không phải là tinh thần của Salsa. Các bước nhảy điều cứng nhắc, chuyển động cơ thể không có sự mềm mại tự nhiên của Salsa. Khi tôi xem các bạn nhảy tôi phải giật mình vì nếu đây là những thần tượng Salsa của VN thì có lẽ chúng ta đang tự narrow kiến thức của mình. Một đôi nhảy khác cũng ở trạng thái tương tự: các bạn có một vài trick và chuyển động phức tạp, nhưng lại không có tinh thần của điệu nhảy. (Nếu tôi nhớ không nhầm thì được giải thưởng đôi nhảy Salsa, đây cũng là clip đầu tiên tôi xem Salsa ở VN sau 2 năm không chơi ở nhà, từ đó mà giật mình về chất lượng và tìm kiếm thêm để xem có phải "ai cũng vậy không"). Nhìn các bạn tôi thấy nhiều Mambo hơn là Salsa. Cũng không có gì sai đâu nhưng là nếu nghĩ Salsa chỉ có thế thôi thì tôi thấy rất nên xem lại.

Trong một vài clips khác với nhiều bạn chơi (hình như là street salsa) tôi lại thấy có những đôi chơi nhiều hơi hướng tự nhiên và relax của Salsa hơn cho dù họ không đi quá nhiều bước phức tạp.

Sau đó tôi có xem qua một vài clip chơi tập thể Merengue và Bachata. Merengue thì có lẽ cũng chả có gì nhiều để nói, điệu nhảy này đơn giản nên chỉ cần các bạn enjoy và nhảy không quá cứng nhắc là được. Bachata là điệu nhảy tôi chưa được xem nhiều nên không dám vơ đũa cả nắm, nhưng qua 2 clips mà tôi xem thì các bạn nhảy được bước, nhưng cũng không hoàn toàn là Bachata do upper body movement không đúng (đây cũng là nhận xét chung của tôi với Salsa của các bạn). Tôi có đọc qua ai đó "tự nhận" các chàng trai cô gái Việt Nam nhảy Bachata hot nhất châu Á (hay đông nam á gì đó?) Có lẽ các bạn nên khiêm tốn để tìm hiểu thêm về điệu nhảy này. Nhảy đúng nhạc, đúng bước chưa làm nên điệu nhảy, khi mà các điệu nhảy latin nhiều khi chỉ khác nhau ở hip, upper body và tinh thần của điệu nhảy (loại trừ yếu tố khác nhau của nhạc).

Có lẽ các instructors (và những người thực sự yêu thích điệu nhảy Salsa và các điệu nhảy latin khác) nên tìm hiểu thêm về style và feedback nhiều hơn cho các học viên để mọi người ngày càng tiến bộ.

(3) Mở rộng nhóm các điệu Latin đang được hướng dẫn ở VN. Ở nơi tôi đang sống, Salsa có thể nói là điệu nhảy "đệm" của các Bailey - tức là chỉ đưa vào như là break giữa các điệu nhảy (Bachata và Merengue cũng vậy, nhưng Merengue thì ngày càng ít chơi hơn khi Bachata được ưa thích). Các điệu nhảy như Samba de Gafieira, Lambada/Zouk (hoặc là Zouklove), Forro, Bossa Nova, Bolero ... mới là các điệu nhảy chủ đạo trong các Bailey. Có thể những nơi khác có khác biệt, và Salsa vẫn là trụ cột của bữa tiệc nhưng tóm lại là nếu chúng ta biết thêm các điệu Latin khác thì bữa tiệc dancing sẽ phong phú hơn nhiều.

Nhưng điểm này có lẽ ít quan trọng hơn và cũng khó thực hiện hơn vì phục thuộc vào điều kiện tiếp cận các instructors hay người đã chơi qua một thời gian.

Chúc các bạn luôn enjoy dancing ... ^___^


Bài viết trên của một thành viên có nick: tuylipden trên ttvnol.com

haiduongdancesport
18-10-2009, 06:24 PM
Chặng đường khiêu vũ Như chúng ta thấy, có nhiều yếu tố để làm nên một dancer hay.., trong một thế giới lý tưởng, chúng ta mơ rằng mình sẽ có được sự nhạy cảm về nhạc, khả năng ngẫu hứng, chất "chơi" khi giao lưu cùng partner, khả năng trình diễn để hớp hồn người xem, kỹ năng chuyển động cơ thể, sự thăng bằng, kỹ thuật theo/ dẫn điêu luyện, nét mặt và các động tác biểu cảm, thân hình lý tưởng..v.v.. Chúng ta cũng mặc định rằng, yếu tố quan trọng là ''''sự sung sướng khi nhảy" luôn tồn tại trong khi chúng ta trau dồi những kỹ năng trên.

Thực tế quan sát cũng như kinh nghiệm bản thân Ly cho thấy, không phải sự sung sướng luôn tỷ lệ thuận với sự phát triển kỹ năng. Có nghĩa là không phải cứ nhảy giỏi thì bạn sẽ thấy hạnh phúc khi nhảy, hoặc ngược lại, không phải nhảy kém thì sẽ không vui bằng. Thực sự, niềm phấn khích, sự hạnh phúc được nhảy, được hoà mình vào nhạc... đến và đi bất chợt, xen kẽ giữa những giây phút mãn nguyện về "trình độ" của bản thân lẫn những lúc thấy mình nhảy như.. shit.. Có một điều thế này, những trạng thái tâm lý (chán, vui, bất mãn, thoả mãn..) dường như tuân theo quy luật tất yếu, ai ai cũng sẽ trải qua những nấc thang và những lúc lên xuống như thế.

Những ngày đầu khi mới chập chững những bước cơ bản, ta đã thấy phấn khích và tự hào biết bao về bản thân mình. Vì ta đã quyết định bước vào thế giới màu sắc sống động này, và vì ta làm được, ta bước đi được mà không dẫm vào chân người khác, và ta thấy những bước cơ bản này mới "ăn" nhạc làm sao, mới kỳ diệu làm sao. Thật là một niềm vui tuyệt đối. Học được vài ba buổi, ta so sánh bản thân với bạn cùng lớp, ta hoảng hốt khi mình học chậm hơn, ta đắc chí khi mình vung tay giống thầy giáo nhất... Nhưng trên hết, ta vô cùng sung sướng vì đã dậm dịch được một chút. Mơ ước của chúng ta là làm sao nhảy được như bao người trên sàn kia..

Nhảy được một thời gian, quan sát băng đĩa và nhiều người, ta lờ mờ nhận ra rằng, để dễ dàng nổi bật trên sàn nhảy và gây ấn tượng với các bạn, con đường ngắn nhất là học được càng nhiều bước càng tốt. Vì bản thân chúng ta bấy giờ còn bị thách thức bởi khả năng phối kết hợp chân tay, nên combination vẫn là cái đích cao cả để vươn tới. Điều này là tất yếu. Chúng ta muốn biết được càng nhiều ''''''''cú pháp" càng tốt. Rồi chúng ta lao vào học thuộc, tập dẫn, tập theo... những gì phức tạp, loằng ngoằng, bắt mắt.

Khi chúng ta đã nắm trong tay một số combination và tự tin về độ phong phú trong bước nhảy của mình, chúng ta bắt đầu thấy chán. Chúng ta nhìn quanh và nhận ra quá nửa sàn là những người nhảy phức tạp như chúng ta. Chúng ta xem clip trên mạng và nhận ra những người "nổi bật" dường như họ không nhảy các bước phức tạp, mà trông họ dễ dàng và nhẹ nhàng lắm. Họ dường như không quan tâm đến số lượng bước mà dành thời gian để vui đùa và vờn nhạc nhiều hơn. Số người này không nhiều, nếu không nhiều thì hẳn là khó. Chúng ta bị thách thức bởi cái khó, và chúng ta thấy mục tiêu tiếp theo là chinh phục được "level" này. Lúc này chúng ta nghĩ đã đến việc làm sao mình phải khác số đông (yeah!).

Vậy là chúng ta lao vào tập, chúng ta đọc và học và chiêm nghiệm những "lý thuyết" như .. giao lưu với bạn nhảy, lắng nghe và tương tác với các nhạc cụ, cắt giảm các bước phức tạp, tập trung năng lượng vào phần "cảm" và phần "chơi".. thay vì phần .. "làm việc", tô điểm cho các bước nhảy sẵn có của mình bằng những động tác đẹp mắt (gọi là styling ấy!).. Chúng ta dò dẫm, loay hoay, và ngượng nghịu khi lên sàn. Vì sao, vì giờ chúng ta không giống ai, chúng ta phải tự thử nghiệm, có thể xấu, có thể đẹp.. chúng ta không biết. Người "chiến thắng" là người dám thử và dám chấp nhận "bị chê". Ở level này trông chúng ta vất vả, lật đật, và rất ... khác người... không phải vì chúng ta không biết nhảy, mà vì chúng ta đang thử làm những gì mình chưa hề làm, chẳng khác nào về lại từ đầu. Nhưng phải trải qua giai đoạn "xấu xí" và "dở dở ương ương" chúng ta mới có "vốn" để lên tiếp "level"..

Sau một thời gian loay hoay chấp nhận tự lấy thân mình ra làm chuột bạch trên sàn nhảy, chúng ta không nhanh thì chậm sẽ nhận được ... "lời khen tiếng chê", nụ cười hay cái nhăn mặt của bạn nhảy, đồng thời qua nhiều cách khác nhau chúng ta sẽ tự đúc kết ra được cái gì là của riêng mình, cái gì hay, cái gì dở.. và quyết định phát huy hay bỏ đi. Lúc này chúng ta sẽ tự thưởng cho mình một quãng thời gian ngây ngất trên sàn, với styling, bộc lộ tính cách, ''''vênh váo" với đời... Chúng ta có quyền vỗ ngực và nói ''''tôi có thể ko nhảy như này, như kia... nhưng tôi có phong cách riêng của tôi". Chúng ta xứng đáng có được sự kiêu hãnh đó sau quãng thời gian "tủi hổ" làm chuột bạch. Túm lại là đây là giai đoạn khá sung sướng.

Chẳng bao lâu sau, khi mãi hài lòng với gì mình có, chúng ta tự thấy mình nhảy như một cái máy. Chúng ta giật mình thon thót khi những động tác từng khiến chúng ta thích chí cười khanh khách ngay cả khi đã về tới nhà, giờ đây chỉ còn là .. phản xạ. Chúng ta ngán ngẩm khi nhảy mà chẳng có chút cảm xúc gì, mọi thứ đã được lập trình. Vẫn những gương mặt đó, vẫn những bản nhạc đó, vẫn cái sàn đó, vẫn động tác đó... Chúng ta đờ ra rồi loay hoay tìm "thuốc", người chạy đi nước ngoài, người trông chờ vào các khách viếng thăm, người ... bớt đi nhảy để "nuôi" lòng ham muốn. Rồi cũng đến lúc chúng ta phải đối diện với chính mình, chúng ta lại trăn trở, tìm cách làm mới mình, mong có món mới để gặm nhấm. Ước mơ bây giờ của chúng ta, là làm sao để làm chính bản thân mình bất ngờ, làm sao để vượt qua chính mình.

Nhìn quanh, ai cũng có những kỹ năng đó, những tổ hợp đó, những kiến thức đó. Chúng ta tự hỏi có điều gì sẽ làm cho bước nhảy của chúng ta đặc biệt hơn, nổi bật hơn, hớp hồn hơn? Chúng ta bỗng quan tâm tới ballet, võ thuật, múa bụng, uốn dẻo, pole dance... nói chung chúng ta hi vọng sẽ khai thác và là người đầu tiên đưa một cái gì khác biệt vào sự "nhàm chán" vốn có của điệu nhảy. Rồi chúng ta lại lật đật thử nghiệm, đau xót làm chuột bạch, hớn hở khi được khen... để rồi một ngày, chúng ta lại nhận ra mình đang là quyển bách khoa toàn thư di động... Chúng ta lại trăn trở, làm sao để bước nhảy của mình tự nhiên nhất, "mình" nhất, mà vẫn đặc biệt, vẫn kết hợp được kỹ xảo đông tây kim cổ. Chúng ta muốn mình có được tinh hoa của kịch nghệ, sự điêu luyện của kungfu, độ dẻo dai của hip hop... nhưng chúng ta không muốn người ta đọc ra vanh vách ... khi chúng ta nhảy..


Chúng ta để tránh lối mòn của chính mình, sẽ không nhìn đâu xa xôi nữa, mà nhìn lại vào chính những gì chúng ta đã có: bước cơ bản của điệu nhảy. Với những kỹ năng thu được qua những ngày bầm dập trên sàn, mờ mắt trước máy vi tính..., trăn trở trước bao lý thuyết... chúng ta "vô tình" đã đạt được đến một mức chín muồi nào đó trong gu thẩm mỹ, trong độ sâu sắc, trong kỹ năng chuyển động..v.v.. chúng ta biết đã qua rồi những lúc cần gây ấn tượng bằng sự phong phú của bước nhảy, cái ngoằn nghoèo của các vũ hình, đã qua rồi những lúc vội vàng khoe hết tất cả các thể loại styling và musicality trong cùng một beat.. Giờ chúng ta muốn giống một lão làng khoan thai nhưng ... lợi hại.. (hehe), có nhu có cương, lúc nhanh lúc chậm.., lúc da diết, lúc lạnh lùng...., và thế là chúng ta xếp bằng ngồi mài giũa lại từng bước cơ bản..............

Rồi cứ tua đi tua lại như thế...

Trên đây là vài quan sát và nhận định..., chặng đường mà Ly nghĩ.. ai cũng sẽ đi qua!

(Bài viết của một dancer nhảy Salsa trên ttvnol.com)