PDA

View Full Version : Evnghenhi Kazmichuck : Cái giá của sự thành công



Lead
15-07-2010, 12:57 PM
Xin cảm ơn loạt bài dịch của Tác giả: Vũ Chí Dũng.

Evnghenhi Kazmichuk - 3 lần vô địch Standard Nga chuyên nghiệp và là một trong những huấn luyện viên có chất lượng nhất hiện nay. Học trò của anh đã đoạt chức vô địch các cuộc thi vô địch thế giới hạng thanh niên, lọt vào bán kết, chung kết các cuộc thi vô địch Nga.. Dường như anh đã đạt được tất cả : cả sự nghiệp thi đấu và cả công việc huấn luyện.


Trong những năm gần đây Evnghenhi Kazmichuk và Iulia Spesivseva - một trong những cặp thành công nhất của Nga trên đấu trường chuyên nghiệp thế giới. Họ cũng đồng thời lọt vào chung kết các cuộc thi vô địch Châu Âu (cả ở IPDSC và WDC) và lọt vào tứ kết các cuộc thi ở Anh quốc. Họ đã cùng nhau vượt qua con đường lớn : sự nghiệp thi đấu chung cũng như thời gian dài hợp tác đã gắn kết họ với nhau không chỉ trong môi trường khiêu vũ chuyên nghiệp. Năm 2008, ngay trong thời gian thi đấu của Nga, Evnghenhi Kazmichuk đã chính thức đặt tay lên ngực nói lời cầu hôn với Iulia. Không lâu sau đó, họ trở thành vợ chồng.

Cách đây không lâu, sau 8 năm chung sức chung lòng, cặp nhảy này bỗng tuyên bố quyết định chia tay. Trên sàn nhảy. Về nguyên nhân cuộc chia tay này, về những dự định và kế hoạch cho tương lai và những “suy tư về cuộc sống nói chung” Evnghenhi đã chia xẻ với chúng tôi qua cuộc phỏng vấn ngắn ngủi nhưng rất chân thành dưới đây.

- Cho phép tôi đưa ra nhận xét có thể chưa đúng, rằng anh là một trong số không nhiều vũ công Nga mà sự nghiệp chỉ thành công sau khi chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp ?

- Tôi cho rằng sự nghiệp không chuyên của tôi khá phức tạp. Và sự phức tạp lớn nhất, có lẽ, là ở khiêu vũ Nga chứ không phải ở nước ngoài. Trong các cuộc thi của IDSF và các cuộc thi ở Anh quốc, tôi luôn lọt vào 4, 5 cặp tốt nhất. Nhưng những kết quả ấy cũng như thứ hạng của tôi ở rinking list vẫn không cho tôi có cơ hội lọt vào chung kết các cuộc thi không chuyên ở Nga.

Có thể, điều này bắt nguồn từ những nguyên nhân khách quan. Sự nghiệp của tôi được bắt đầu khá muộn : tôi đến với khiêu vũ khá muộn, rồi cũng khá muộn màng trong ý thức nghiêm túc trong luyện tập, rồi những khoản tài chính cũng xuất hiện một cách muộn màng trong sự nghiệp khiêu vũ. Cho nên, có lẽ sự nghiếp thi đấu không chuyên của tôi không được thành công lắm, trong khi nhu cầu của đất nước hoặc nhu cầu của chính bản thân và cvác học trò của tôi lại cần tôi hơn với tư cách chuyên nghiệp.

- Anh nói rằng anh đã muộn khi bắt đầu sự nghiệp của mình. Cái sự muộn màng này phải hiểu như thế nào ?

- Đến năm 13 tuổi tôi mới bắt đầu tiếp cận với khiêu vũ. đối với khiêu vũ ballroom, độ tuổi này được coi là đã muộn. Nhưng tôi không ân hận về điều này, vì dù ít dù nhiều tôi cũng đạt được tới cái đích mà nhiều người chưa đạt tới, dù họ họ đã bắt đầu khiêu vũ từ năm lên 5 lên 6. Niềm khát khao, nghị lực và niềm tin là những thứ giúp ta thực hiện những mục đích đã đề ra.

- Đỉnh cao trong sự nghiệp khiêu vũ không chuyên chỉ đến với anh khi chuyển sang thi đấu ở hạng “người lớn” ?

- Tôi không còn nhớ gì về sự nghiệp thi đấu của tôi ở độ tuổi thanh niên. Nó đã trôi qua rất nhanh, tới mức không còn gì trong ký ức của tôi, rằng tôi đã đi từ cấp độ này sang cấp độ khác như thế nào. Sự nghiệp ở tuổi người lớn được bắt đầu tiên được xếp thứ 7 trong cuộc thi vô địch Nga – đó là thành tích cao nhất mà tôi từng đạt được. Một năm sau đó tôi được xếp thứ 13 trong cuộc thi vô địch Nga.

Đó là những thành tích đầu tiên của tôi mà qua đó người ta bắt đầu để ý đến tôi. Nhưng kể cả sự chú ý này cũng chưa thay đổi được thành tích của tôi trong một thời gian dài.Mãi tới khi tôi lọt vào bán kết cuộc thi vô địch Nga mới là điểm sáng đánh dấu cho sự chuyển biến mới.

Tất nhiên, việc lọt vào bán kết, thậm chí được xếp thứ 9 là đỉnh cao mà tôi đã đạt tới. Thành tích này không chỉ căn cứ vào khieu vũ mà có thể còn liên quan đến CLB, đến những yếu tố chính trị và cả những yếu tố phức tạp khác nữa.

(còn tiếp)

(theo vietnamdancesport.net)

Lead
15-07-2010, 12:57 PM
- Và tất cả những điều đó là khi anh cùng nhảy với Iulia Spesivseva ?

- Tất cả đều với Iulia. Tôi còn nhớ lần đầu tiên thi đấu cùng với Iulia, huấn luyện viên chính của chúng tôi và còn một huấn luyện viên nữa cũng có sự hợp tác chặt chẽ với chúng tôi đã không cho chúng tôi tất cả các điểm. Kết quả là chúng tôi thiếu mất 2 điểm để lọt vào bán kết giải vô địch Nga. Họ nói rằng chúng tôi còn quá sớm, rằng chúng tôi mới chỉ luyện tập với nhau được một tháng, trong khi các giám khảo khác đề đánh giá tốt về chúng tôi.

- Anh chị đã thi đấu trong một thời gian dài ở mảng 10 vũ điệu…

- Chúng tôi thi đấu ở 10 vũ điệu cho tới khi chán ngán về tương lai của mảng thi đấu này, khi việc đánh giá của giám khảo ở đây còn xa mới mới đạt tới mức khách quan. Tôi và Iulia mạnh hơn nhiều ở mảng Standard, nhưng, trong cuộc thi vô địch Nga gần đây, ở mảng Latin chúng tôi lại có 3 điểm cao hơn so với mảng Standard.

Tình cảnh này, ở một mức đội nào đó, được lặp lại trong năm nay đối với các học trò của chúng tôi Danhiel Ylanov và Anatasia Glazunova. Họ có số điểm Latin cao hơn Standard, mặc dù về trình độ cũng như thứ hạng của họ trong rinking list không khác nhau là bao nhiêu.

- Anh đã kết thúc sự nghiệp không chuyên ở giải “Cup Spartak” ?

- Nếu không nhầm thì khi đó chúng tôi đứng thứ 4 và tôi đã bói lời cảm ơn với các giải đấu không chuyên, dù sao thì tôi nghĩ mình đã đúng khi chuyển sang một tổ chức chuyên nghiệp.

- Và anh đã chuyển sang LĐ KVTT Nga…

- Khi đó chưa có tổ chức chuyên nghiệp nào khác.. Và, về cơ bản, tôi không ân hận, vì tôi đã được thi đấu với những cặp nhảy tốt, mở ra một trang mới trong cuộc đời khiêu vũ của tôi. Chúng tôi đã 2 lần vô địch Nga

- Lẽ ra, có thể chúng tôi đã chiến thắng cả 3 lần, nhưn bởi tôi là người bộc trực, nên trước giải đấu vô địch Nga đầu tiên hạng chuyên nghiệp tôi đã trục trặc với một ông thầy. Chúng tôi có mâu thuẫn, đã chia tay với ông ấy trong một cung bậc không hữu hảo và ngày hôm sau ông ấy đã đánh giá tôi không tốt. Kết quả là chúng tôi thiếu 1 điểm để chiến thắng trong giải đó.

- Nhưng sau đó anh đã 2 lần chiến thắng ở giải vô địch Nga chuyên nghiệp ở mảng Standard thuộc LĐKVTT Nga và đã chuyển sang một tổ chức chuyên nghiệp khác thuộc Liên Minh Khiêu vũ Nga…

- Tôi luôn muốn được thi đấu với những cặp nhảy mạnh, nhưng khi chuyển sang tổ chức IPDSC thì lúc đó Alexei Galchuk và Tachiana Diomin, Stanhislav Bekmametov và Natalia Ybran đã chia tay sự nghiệp chuyên nghiệp. Và ngay trong cuộc thi vô địch Châu Âu đầu tiên mà tôi tham dự, tôi đã vượt qua các cặp đã đứng ở trên tôi trong ở giải “Cup Spartak”. Họ không lọt vào chung kết cuộc thi vô địch Châu Âu, còn tôi đã vào chung kết.

- Ý anh muốn nói tới Roman Goncharov và Maria Sekistova ?

- Đúng thế, nhưng với Roman tôi không có ý kiến gì. Đó là một cặp nhảy mạnh, đẹp và cao ráo. Anh ấy nhảy không tồi, nhưng tôi cho rằng, theo một cách nào đó, tôi nhảy tốt hơn. Đây chỉ là ý kiến riêng, mọi việc sẽ do giám khảo quyết định. Những điệu swing : Waltz, Foxtrot – đó là thế mạnh của anh ấy. Chúng tôi mạnh hơn ở những vũ điệu mạnh mẽ và tương phản. Và tôi rất biết rằng, chúng tôi có yếu kém nhất định, chính vì những yếu kém đó mà giữa toi và Iulia đã nảy sinh những bất đồng.

(còn tiếp)

Lead
15-07-2010, 12:58 PM
- Ý anh muốn nói về sự chênh lệch trong chiều cao ?

- Đoi khi mọi sự không chỉ nằm trong vấn đề này. Tôi và Iulia có chiều cao bằng nhau nếu cô ấy không mang giày. Nhưng không chỉ có thế ! Vấn đề còn ở độ dài của chân. Tôi thì không thể kéo dài đôi chân của mình, vì chân của Iulia dài hơn chân tôi 12 cm.

- Chị cũng quá biết rằng bạn nhảy nữ cần có chiều cao thấp hơn nam, xét ở góc độ vào đôi ở phần hông và thân ! Thực tế là tôi và cô ấy có chiều cao bằng nhau, mà chân cô ấy lại dài hơn chân tôi cả chục cm ! Phải làm sao xoá được cái 10 cm đó đi ! Đó là một công việc vất vả, và chúng tôi đã phải vượt qua trở ngại đó trong cả sự nghiệp thi đấu chung.

Mỗi một giải đấu là một quá trình stress đối với cơ thể của mỗi chúng tôi. Với Iulia, tôi không phải là một bạn nhảy thích hợp vì cặp chân dài của cô ấy, các huấn luyện viên cũng không cho phép cô ấy sải dài bước chân. Bản thân tôi cũng không thấy thoải mái, tôi không thể tăng tốc mối khii tôi muốn, tôi không thể thực hiện những vũ hình mà tôi thích.

Tất nhiên, chúng tôi cũng phải tìm ra cách để khắc phục nhược điểm này nhằm tìm tới sự thuận lợi chung, chúng tôi xây dựng bài nhảy (tôi tự biên đạo) sao cho tương thích với cặp nhảy của mình. Và chúng tôi cũng đã đi tới những kết quả tốt, chúng tôi 3 lần vô địch Nga, 3 lần vào chung kết vô địch Châu Âu, đứng thứ 4 trong giải UK, quốc tế và Blackpool và các giả khác nữa.

Nói chung, sự nghiệp của chúng tôi phải nói là khá thành công, nhưng chúng tôi còn muốn vươn lên cao nữa. Nhất là bản thân tôi. Tôi luôn muốn thay đổi một điều gì đó. Thay đổi trang phục, thay đổi bộ smoking, thay đổi biên đạo bài nhảy.

Tôi luôn có ý tưởng rằng Iulia cần phải tìm một bạn nhảy mới và tôi cũng cần phải tìm một người khác. Nhưng ,có lẽ, sự ghen tuông nào đó vẫn còn ngự trị trong cô ấy nên chúng tôi vẫn chưa thay đổi được. Cô ấy có cảm giác phải chịu đựng khi thấy tôi nhảy với người khác, còn khi cô ấy nhảy với người nào đó thì tôi…(trầm ngâm).

Nhưng, khi tình cảnh đã đi tới một ngưỡng logic nào đó, dù trong ta vẫn có ý muốn phải được thêm một cái gì đó, nhưng ta cũng hiểu được rằng ta đã bị dồn tới chân tường…Và cái bức tường của cô ấy, có thể là trong tâm tưởng, có thể là một thực thể sờ nắn được, có thể là thuộc về cơ thể học…

Thời gian sau này, nhiều thày và cả học trò của tôi đã nói với tôi rằng nếu chúng tôi chấp nhận đổi đôi, chúng tôi sẽ tạo ra được một cái gì đó mới mẻ trước mắt mọi người. Tất cả đã quá quen thuộc với cặp nhảy của chúng tôi qua nhiều năm và tôi có cảm giác họ bắt đầu “nhàm chán”. Có thể, bây giờ bạn không còn lặp lại những lỗi của quá khứ, nhưng thày, giám khảo vẫn nhớ tới chúng và chẳng muốn thay đổi cách nhìn và cách đánh giá về cặp nhảy của bạn.

Ý tưởng đổi bạn nhảy cuối cùng thuộc về ai ?

- Trong chừng mực nào đó, tôi nghĩ rằng Iulia không muốn thay đổi bạn nhảy, nhưng ở đây cũng cũng có vài yếu tố tác động. Thứ nhất, chúng tôi đều ý thức được rằng chúng tôi bị vướng bởi một giới hạn nhất định. Rất nhiều thày đã nói với chúng tôi về điều này. Fabio nói với tôi rằng cuộc sống không thể kết thúc chỉ vì khiêu vũ (ý ông ấy muốn nói về cuộc sống riêng). Và chúng tôi cũng hiểu điều đó. Sau nữa, cộng thêm vào đó là một áp lực tinh thần nhất định đã tác động đến cuộc sống riêng của chúng tôi.

Để vượt ra khỏi tình trạng này, tôi đề nghị Iulia thử nhảy với Valeri Kolatoni. Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ phù hợp vì anh ấy có chung một xu hướng với chúng tôi, huấn luyện viên của anh ấy cũng là huấn luyện viên của chúng tôi - Fabio Selmi, Mirko Gozoli - họ là những người bạn của chúng tôi. Hơn nữa, người bạn nhảy này phù hợp đến 100% về chiều cao và hình thể với cô ấy. Iulia hiện đang luyện tập ở Italia, rất chăm chỉ. Họ luyện tập từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối. Cho đến nay Iulia và Valeri rất hài lòng về nhau

(còn tiếp)

Lead
15-07-2010, 12:58 PM
Và mặc dù quyết định này đem lại nhiều cái lợi những chúng tôi cũng phải cân nhắc rất lâu. Tôi bắt đầu suy nghĩ về nó khi Valeri chia tay với Sara. Và anh ấy, tất nhiên, muốn được nhảy với Iuia - đó là người bạn nhảy duy nhất trên thế giới mà anh ấy muốn tại thời điểm đó. Nhưng tôi nghĩ, có thể Iulia sẽ không đồng ý vì cô ấy cho rằng ngay sự nghiệp của chúng tôi cũng không thể kéo dài mãi được. Cô ấy đang toan tính kết thúc sự nghiệp ở thời gian tới, trong một vài năm nữa thôi. Còn đây lại là một dự án mới, một trang mới, cách nhìn mới, một sự thay máu với những cảm xúc hoàn toàn mới…

- Nhưng cho tới hôm nay trong CLB của anh mới chỉ có một cặp nhảy chuyên nghiệp đạt được những thành tích đáng kính nể…

- Chắc chị muốn nói tới kết quả ở Blackpool ? Xếp thứ nhất ở Rising Star và thứ 9 trong cuộc thi chính - Đó chính là một kết quả tuyệt vời, tôi rất mừng cho anh ấy.Tôi còn muốn Iulia và Valeri đoạt gải cao trong cuộc thi vô địch thế giới.

- Evghenhi, cuối cùng thì anh cũng ý thức được rằng anh đang đặt mình vào tình thế không đơn giản chút nào. Ngoài ra anh cũng biết rằng anh đang đối mặt không chỉ với một cặp nhảy rất mạnh mà còn là một cạnh tranh với chính vợ mình…

Câu trả lời cũng đơn giản thôi. Hai cặp nhảy cùng hướng về một sự nghiệp chung, cùng vì một CLB, điều này là rất tốt. Còn về phần tôi, tình cảnh của tôi càng trớ trêu bao nhiêu thì thành tích của của cô áy càng làm tôi thú vị bấy nhiêu. Tôi cũng tự nhủ rằng, tôi sẽ không thua cô ấy. Nhưng tôi cũng không cảm thấy xấu hổ, nếu tôi thua cô ấy.

Chúng tôi đã cùng nhau luyện tập trong 8 năm, Iulia được chuẩn bị rất tốt, và với tư cách một vũ công cô ấy hoàn toàn phù hợp trong tất cả những chỉ tiêu với Valeri. Tất nhiên, tôi cũng muốn tìm cho mình một người bạn nhảy tốt. Và cuộc đấu sẽ rất thú vị. Đây sẽ là những cặp nhảy mới và là những cặp nhảy rất khác nhau. Một cặp rất cao ráo sáng sủa, rất clasic, rất đẹp. Cặp còn lại cũng không kém phần thú vị và với một phong cách hoàn toàn mới.

Nếu Iulia thắng, tối sẽ rất mừng cho cô ấy. Tôi nghĩ rằng Valeri và Iulia sẽ dễ dàng hơn một chút, vì cả hai cùng có nền tảng tốt. Thực chất là sẽ rất thú vị. Bởi vì khiêu vũ để làm gì, nếu không còn mối quan tâm, khi đó ta sẽ chỉ làm cho nó cùn đi, ta sẽ không thể tiến lên và sự nghiệp cũng vì thế mà dừng lại.

Điều này giống như một vở kịch, nó sẽ là một chương mới hồi mới và khán giả sẽ được thưởng thức những màn diễn mới. Người xem sẽ cảm thấy thú vị hơn với những kịch bản mà chúng tôi sẽ trình diễn, hơn là xem lại một Romeo và Juliet khi Jenhia và Iulia đã từng diễn, 8 năm về trước…

- Romeo và Juliet - cái này thì đã biết rồi. Nhưng quả thật, ở tác giả của ý tưởng “cả thế giới là một nhà hát” còn có những ý tưởng khác không kém phần hấp dẫn. Bây giờ nói một chút về Otello và Desdemona nhé…Anh không thấy hãi hùng khi để vợ phiêu diêu trong một tháng rưỡi ở xứ Italia đầy cạm bẫy sao ?

- Tôi luôn nói với Iulia rằng :”Iulia, người vợ đầu tiên của anh là khiêu vũ ballroom. Anh đã quen với cô ấy trước em rất nhiều. Và, nếu không có cô ấy, anh sẽ chẳng bao giờ tìm thấy em”. Cho nên, khiêu vũ : khiêu vũ của tôi, khiêu vũ của cô ấy, - đó chính là gia đình tôi.

Nếu tình cảnh dẫn tới việc Iulia thích Italia, thích cách chiều chuộng từ phía các vũ công Italia, có thể lắm chứ (nói chung, tại sao lại không thể như thế, đó là thực tế cuộc sống, đó chính là cuộc đời). Và nếu thế thật, nếu cô ấy muốn ở lại Italia, tôi sẽ nói với cô ấy rằng : điều quan trọng nhất là làm sao để em cảm thấy hạnh phúc. Nhưng tôi cũng tự biết mình, có thể nói bản thân tôi cũng như một người Italia. Fabio nói với tôi :” cậu không phải là một người Nga điển hình, dòng máu trong cậu đã bị pha trộn rồi, ngay ở Italia cũng không có loại đàn ông như cậu”. Cho nên tôi cố gắng làm mọi cách để cho điều đó không bao giờ xảy ra.

(còn tiếp)

Lead
15-07-2010, 12:58 PM
- Ở anh có một cái nhìn rất khoáng đạt về những gì đã qua. Tương lai có đe doạ anh không …

- Tôi và Iulia có CLB, chúng tôi có những người bạn, có lớp học với các học viên, chúng tôi đã cùng nhau xây dựng cả một hệ thống, để nuôi dưỡng những cặp nhảy đẹp, các cặp nhảy từ các CLB khác cũng đến với chúng tôi và chúng tôi giúp đỡ họ phát triển. Tôi không muốn phải sợ tương lai. Tôi cho rằng, nó sẽ rất đẹp, bởi nó luôn liên quan đến sự nghiệp của tôi, liên quan đến những kết quả của bản thân tôi và những cặp học trò của tôi.

Có thể hỏi anh một câu hỏi hơi triết lý một chút ? Điều gì tạo nên sự quý giá của cuộc đời, anh sống để làm gì ?

Chị biết đấy, sự quý giá đầu tiên của cuộc đời, có lẽ là, phải làm được điều gì đó để được nhớ tới trong thế giới này, phải để lại một dấu vết nào đó.Quan trọng hơn cả - đó chính là kỷ niệm về bản thân mình, cho nên mọi người đều cố gắng để có con. Sau ta sẽ chỉ còn những đứa con của ta. Đó là quan niệm chính của tôi từ khía cạnh gia đình.

Còn về sự nghiệp, thì, đương nhiên, tôi muốn để lại một dấu vết nào đó trong khiêu vũ thể thao. Có thể, đó là phong cách khiêu vũ của tôi, có thể, đó là vũ điệu của các cặp nhảy mà tôi huấn luyện, có thể, đó là một xu hướng nào đó trong khiêu vũ. Nhưng tôi muốn, phải làm sao để mọi ngươiò nhớ tới. Có thể qua một năm, có thể qua 5 năm, 10 nnăm và nếu vượt được cả trăm năm thì có nghĩa là tôi đã sống không vô ích. Nhiều người phấn đấu vì những thành công về vật chất - căn hộ sang trọng, ôtô hàng hiệu kiểu “Bently”, trang trại…Nhưng tôi nghĩ, tiền bạc chỉ có thể giúp ta dịch chuyển từ nới này qua nơi khác, tiền bạc có thể giúp ta có được vẻ ngoài hào nhoáng, và chỉ thế thôi.

Còn ai đó đổ mồ hôi sôi nước mắt chỉ để bùng cháy như một ngọn đuốc, và rồi anh ta sẽ cháy rất nhanh. Nhưng anh ta sẽ tạo ra ánh sáng, cho tất cả mọi người. Điều này cũng giống như trong bài hát “Những cỗ máy thời gian” : một anh chàng gàn dở cặm cụi đốt lên ngọn lửa và và đám lửa bùng lên trong thời khắc và lụi tàn”. Nhưng tất cả đã được sưởi ấm trong thời gian đám lửa bùng cháy. Tôi là người luôn sẵn sàng bùng cháy

“Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”

Автор: Юлия Котариди
Рубрика: Персона
Источник: www.dancesport.ru (http://www.dancesport.ru/)

__TinhXua__
15-07-2010, 08:58 PM
13 tuổi bắt đầu tập vẫn bị coi là muộn hix! mình thì 23 vẫn chưa biết DS là gì. Ối trời ơi là trời con đương phía trước nó ngắn ngủi quá hu hu...