Em mãi yêu anh dù thế nào đi nữa...
Nếu nói rằng đến với em bằng sự chân thành thì tại sao lại để cho em một khoảng trống hụt hẫng đến vậy sao anh? Hàng ngàn, hàng vạn câu hỏi của em là vì sao và tại sao? Tại sao mình gặp nhau và có nhiều trái ngang như thế ? Đời đã cho em gặp anh và em đã đặt hết niềm tin vào tình cảm này.
Gặp anh và yêu anh là một sự tình cờ giữa anh và em đúng không? Em thật sự không dám tin rằng có lúc mình cũng ngồi tự viết nên những dòng này. Có lẽ anh sẽ không đọc được nó và hi vọng anh không nên đọc nó nhưng em vẫn viết bởi nếu em có thể khóc, có thể hận anh có thể ghét anh thì em sẽ không viết ra anh à. Nhưng thực tế em đã không thể khóc được. Người ta nói rằng nếu khi buồn bạn nên khóc thật to, nên đến nơi bạn muốn đến và hét thật to lúc đó bạn có thể thấy thoải mái hơn, nhưng có những lúc em đã khóc, khóc một mình thật nhiều, thật nhiều nhưng tại sao em vẫn thấy buồn nỗi buồn và sự tự ti càng lớn khiến em không đủ tự tin để khóc, nước mắt em không thể rơi được em thấy khó chịu tim mình nhói đau anh à. Tim em đau đến nghẹn thở.
Con người ta khi yêu ai cũng có một sự huyền bí không phải đó là sự đòi hỏi lãng mạn nhưng là cách để biêt rằng người mình yêu thật sự chân thành với mình hay không? Thế giới này đâu chỉ mình anh và em yêu nhau đúng không có rất nhiều người mà. Anh đã không chứng minh cho em thấy rằng đó là tình cảm chân thành của anh mà anh đã để cho em hiểu một cách khác về con người anh. Rất yêu anh em biết phải làm thế nào đây? Em yêu anh cũng chẳng giấu anh điều gì cả, chẳng vì một điều gì cả, chỉ vì một tình yêu chân thành muốn đến với anh. Em không dối anh, có những điều em làm anh không bằng lòng thật nhưng em muốn thử thách tình yêu của anh đó. Nhưng anh đã không hiểu và làm cho em biết rằng anh có chân thành với em như không?
Người ta nói "Cố quên là sẽ nhớ..." nhưng em không cố quên anh để tìm sự lãng quên. Vì em vẫn còn yêu anh và nhớ anh rất nhiều.
Em buồn em thất vọng, em đã hi vọng về anh rất nhiều, tôn trọng anh bởi em cần anh. Khi em cần anh cho em biết được những gì chân thành từ anh cho em thì anh lại để em thất vọng, anh bỏ mặc em quay đi lạnh lùng. Em đã khóc thật nhiều vì điều đó. Em tự hỏi rằng chẳng lẽ anh đến với em vì một thử thách với bạn anh chăng? Vì một kế hoạch gì đó sao? Một tháng thôi, tình yêu chỉ một tháng thôi sao? Bất cứ nơi đâu, lúc nào em cũng nhớ đến anh có thể khóc vì nhớ anh. Lúc này đây em cũng đang khóc? Tình yêu là duyên phận và mỗi người sinh ra để dành cho một người có lẽ mình không thuộc về nhau nhưng em sẽ lặng lẽ nhìn bước anh đi dù sau này cuộc sống của em thế nào anh thì em cũng mãi yêu anh? Em hàng ngàn hàng vạn lần không muốn tin rằng anh chỉ coi em là một cuộc chơi qua đường, là một cơn gió thoảng qua anh à. Anh hãy hiểu cho em, em làm sao để có đủ sự tự tin trở lại đây. Anh đã nói rằng anh không tin tưởng em thì em cũng không còn gì phải giải thích vì có giải thích thì anh cũng đâu có tin đúng không? Thời gian sẽ chứng minh tất cả, em sẽ không yêu ai cả. Em làm tất cả cũng chỉ vì sợ mất anh - người mà em cần em yêu anh biết không?
Ông trời sao lại trêu đùa số phận của em nhiều đến thế, em đã không gặp được may mắn như những người khác lại càng thêm những nỗi lo âu. Em từng nghĩ rằng có lẽ cuộc sống sẽ bù đắp cho em là anh. Anh sẽ là người mang lại cho em tất cả niềm vui và cùng nhau vươn tới một điều gì tốt đẹp. Chính anh cũng đã nói ra, nhưng sao trớ trêu thế anh? Tại sao thế? Anh đã yêu em thì em không bỏ cuộc đâu, dù anh có thế nào vào lao lý hoặc khó khăn em vẫn mãi bên cạnh anh, mãi yêu anh khi nào em chết đi sẽ thôi yêu anh. Dù hạnh phúc không mỉm cười với em bởi bây giờ em còn gì đâu để tự tin chứ, em sợ rất nhiều sợ nhiều lắm anh à. Anh đến và đi đã vô tình cứa thêm một vết sâu vào con tim nhỏ bé nhạy cảm của em, thật sự quá sức chịu đựng của em và giờ nó tê dại sẽ không còn cảm giác gì nữa em không biết lúc nào nó đau lúc nào nó không đau chỉ biết rằng mỗi lúc nghẹn đăng nơi cổ họng và lồng ngực nhói buốt làm thế nào đây? Nó cần một trái tim che chở chân thành không được sao, một điều mong muốn nhỏ bé như vậy thôi cũng không được sao? Nó sẽ không nhìn về một điều gì ngoài cuộc sống của anh. Anh là người lớn và người khác mãi là trẻ con sao? Anh đừng có làm như vậy? Trẻ con nhưng con người ta cũng đủ nhận thức được những gì mình nên làm và không nên làm mà.
Trong cuộc sống này một người xuất hiện trước một người bằng cả lòng chung thủy và sự chân thành khó vậy sao? Em từng nói với anh rằng yêu một người rất khó vì khi đã yêu em sẽ cố gắng và vun vén vậy mà anh đã không ủng hộ em anh đã gạt em ra khỏi cuộc sống của anh. Anh không cần em anh đùa cợt tình cảm của em sao? Em không tin anh à, anh đừng có đùa cợt và thử thách em nếu là thử thách thì em sẽ vượt qua đó em sẽ vượt qua để đón nhận hạnh phúc và cầu mong sẽ có một ngày thực sự bình yên nhất cho em và anh.
Cuộc sống đã đá cho em một cú thật đau có lẽ đó là một bài học em sẽ nhớ mãi anh à. Nếu em không xứng đáng để anh hi sinh, không phải là người anh yêu thì nên dừng lại vì cuộc sống của anh còn có nhiều mục đích hơn. Em luôn mong và nguyện cầu cho anh được hạnh phúc, hãy đi tìm hạnh phúc mới cho riêng mình. Em không đủ mạnh để níu kéo anh nhưng em sẽ chờ đợi một ngày nào đó một lúc nào đó anh thấy buồn thì hãy nhớ đến em, nhớ đến một cơn gió thoảng qua trong đời anh. Là đứa trẻ con anh từng coi thường ngày nào đó vẫn đợi anh lau cho nó những giọt nước mắt, cho nó dựa một bờ vai đủ tự tin về hạnh phúc anh à. Và có một điều rằng "Nếu không đắng sẽ không phải là trái khổ qua và nếu không có chút đau khổ sẽ không có tình yêu chân thành, em đã đau khổ nhưng có lẽ em vô duyên không may mắn đón nhận điều đó số em là vậy mà". Anh hãy cố gắng nha, em không hận anh đâu chỉ hận chính bản thân em mà thôi. Anh buông tay em xuống khoảng không thì có lẽ em sẽ va vào đất đá hoặc sông nước trên đường đời cuộc sống anh à. Có thể sẽ giết chết một người con gái với trái tim tê dại vì tổn thương hoặc có thể trưởng thành hơn thì em không biết chỉ biết một điều rằng nó mãi yêu anh dù anh thoảng qua như một cơn gió, lúc nào nó chết thì nó sẽ gọi tên anh. Anh biết không, anh sẽ không phải đau khổ khi đi tìm hạnh phúc mới đâu.
Mãi yêu anh yêu một ngày khi em còn sống. Từng phút không lúc nào không thổn thức nhớ anh nó làm sao để bắt mọi suy nghĩ của nó không nghĩ về anh đây?
Một ngày nào đó trong trái tim em vẫn còn nguyên vẹn tình yêu anh với những kỷ niệm ngọt ngào nhất mà mình đã có. Em mới biết rằng em vẫn mãi yêu anh dù anh thế nào đi nữa... Em yêu anh.
Vì sao socola luôn là quà tặng valentine?
Có rất nhiều truyền thuyết về ngày lễ Valentine, nhưng dù truyền thuyết đó là gì thì ngày 14/2 đã trở thành ngày để người ta trao yêu thương, ngày mà các cặp tình nhân trao nhau những món quà ngọt ngào, những bữa tối ấm áp hay những nụ hôn say đắm,... ngày mà bất kể bạn là ai, bạn kỷ niệm ngày đó như thế nào thì socola vẫn là món quà không thể thiếu mà những người đang yêu mong đợi.
Socola được dùng làm quà tặng đầu tiên bởi những người Aztec và thời đó socola đơn giản chỉ là thức uống đặc biệt trong giới quý tộc. Ngày nay hàng ngàn hộp socola sang trọng với chất lượng tuyệt hảo mang những thông điệp khác nhau: “Thanks you”, “Gook Luck”, “I love you”, “Be my Valentine”,… được trao tặng hàng ngày như một cách để nói: “Chúc mừng”, “Xin lỗi”, “Hãy là của anh”,…
Nhưng vì sao socola trở thành biểu tượng của tình yêu, của sự ngọt ngào, của những đam mê mãnh liệt? Socola đã vượt qua ranh giới của một món ăn bởi socola đem lại cho người sử dụng một thứ cảm giác tuyệt vời mà dù người ta có ưu ái dành cho socola bao nhiêu từ ngữ cũng không đủ.
“Socola là thiên đường, là sự chếnh choáng, sự hưng phấn, ngot ngào, sâu lắng, sự xa hoa lộng lẫy, sự thăng hoa của cảm xúc, một thứ đồ ăn đậm đà, một thứ men say, một món ăn nhiều kem, đầy cám dỗ, khêu gợi, mượt mà, mịn màng,… Socola mang đến cảm giác lâng lâng, hạnh phúc, vui vẻ, gợi tình, ngất ngây, ảo tưởng,... Socola làm chúng ta yếu mềm, man trá, tội lỗi,...” Elaine Sherman.
Còn từ ngữ nào tuyệt vời hơn bạn muốn dành tặng người yêu thương trong ngày Valentine thay cho một thanh socola được mệnh danh là “món quà của thượng đế”.
Tại sao socola mang lại nhiều cảm giác và tình cảm đến vậy? Socola là sự hòa quyện giữa cảm xúc, sự lãng mạn và tình yêu. Người Aztec tin rằng socola có nguồn cuội từ tâm linh thuần khiết, từ nguồn năng lượng siêu nhiên, mãnh lực khêu gợi và cám dỗ. Socola được sử dụng rộng rãi như một thứ nghi lễ không thể thiếu trong các lễ đính hôn, tiệc cưới.
Ảnh minh họa.
Nhiều tài liệu viết rằng, hoàng đế Montezuma thường dùng một lượng lớn đồ uống socola hàng ngày và ngài thường bổ sung sinh lực bằng một ly socola nóng trước khi tới hậu cung. Những nhà thám hiểm Tây Ban Nha đã báo cáo với hoàng đế của họ rằng socola là một thức uống thần kỳ cho ta sức mạnh và tinh thần chiến đấu không mệt mỏi. Từ rất sớm socola đã được biết đến như một thực phẩm của quyền lực và sức mạnh.
Debra Waterhouse - tác giả cuốn “Vì sao phụ nữ cần Socola”, đã viết rằng: 97% ham muốn của phụ nữ có 68% dành cho socola, 50% sẽ chọn socola hơn sex và 22% sử dụng socola như một thực phẩm kích thích. Trên bất kỳ phương diện nào socola cũng tốt cho bạn, tốt cho trái tim của bạn, giúp bạn giảm stress và đặc biệt tốt hơn một liều thuốc an thần.