Cám ơn anh, tình yêu của em
Khi ngày mới bắt đầu, là lúc vạn vật được ngập tràn trong ánh nắng của buổi bình minh, được bắt đầu một cuộc sống mới. Em cũng ước ao được như những chú chim trên cành cây kia đang ríu rít, em ước ao mỗi khi thức giấc sẽ được thấy anh bên cạnh, được vùi đầu vào lòng anh để thấy rằng em luôn bắt đầu một ngày mới thật bình yên.
Vậy mà với em, mỗi khi thức giấc chỉ là một nỗi cô đơn. Những ánh nắng hắt hiu với cơn gió nhè nhẹ, làm lòng em lại nhớ tới anh. Người đàn ông đầu tiên của đời em.
Anh biết không? Người chồng yêu dấu của em, anh đang ở trong cuộc sống của em nhưng anh chỉ như tia nắng le lói yếu ớt, chiếu vào cái không gian u ám tĩnh mịch. Nó đang đi thẳng vào trái tim em, không có lối ra cũng không biết dừng lại. Ta gặp nhau, yêu nhau rồi trở thành vợ chồng như một kết cục mong ước của biết bao đôi tình nhân mà người ta luôn gọi đó là cái kết của hạnh phúc. Anh cho em hiểu thế nào là ấm áp yêu thương, cho em thấy nụ cười khi một ngày mới bắt đầu.
Khi ta mới yêu nhau, anh cho em tình yêu, bên anh cho em thấy sự bình yên, ấm áp vào những ngày đông lạnh giá. Chỉ cần anh ôm em, trái tim bé nhỏ này cũng đã hạnh phúc và hân hoan. Nó giống như bản tình ca đưa em vào quên lãng, em đang sống trong mơ. Một cõi mơ chỉ riêng em và anh.
Anh mang đến cho em nụ cười rạng rỡ, nhìn những dòng tin nhắn, chỉ là những con chữ mà sao mang đến cho em nhiều yêu thương đến vậy, cho em ấm áp cả một quãng đường từ nhà đến công ty, em đã và đang yêu rồi anh nhỉ.
Em cứ mong cuộc sống thế này mãi, đừng cướp mất anh, đừng tạo cho em một lỗ hổng. Em không muốn vết thương lòng lại xuất hiện đâu anh.
Anh đưa em vào nơi có bến bờ nhân gian, anh quan tâm, sẻ chia những buồn vui trong cuôc sống của em. Anh đang là bờ vai cho em dựa vào mỗi khi mỏi mệt. Em cám ơn anh tình yêu của em.
Em đã học được ở anh, phải biết quý trọng bản thân, biết yêu chính con người mình. Em đã làm như thế vì anh, em không còn khóc khi mình đau khổ. Em đã san sẻ gánh nặng đó sang cho anh. Mỗi một ngày qua đi, chúng ta nhắn tin, ta online; vậy mà em không thấy chán, không thấy thời gian trôi đi vô nghĩa. Đã có nhiều lúc em hỏi anh “nói chuyện với em nhiều vậy có chán không?”. Chỉ là một câu hỏi rất đơn giản, nhưng nó chứa đựng niềm khát khao của em.
Bây giờ khi đi ngoài phố, em không còn chạnh lòng nữa. Em đã hạnh phúc lắm rồi anh yêu à. Mặc dù biết nó không đi tới đâu, nhưng em chấp nhận. Em không đòi hỏi, vì biết em chỉ là một người vợ không theo đúng nghĩa của nó.
Cuộc đời này đã không phụ lòng người, cho đi và nhận lại. Em đã đánh đổi rất nhiều chỉ để được nhận lại chút yêu thương nơi anh, nó là quy luật xưa nay vẫn tồn tại.
Anh người đầu tiên trong đời em. Có thể anh không tin,nhưng đó là sự thật. Em đã hôn, đã ôm, đã cầm tay. Thậm trí cả những điều bí mật, anh là người đầu tiên biết và cảm nhận. Kiếp người của em gặp nhiều chông gai, nhưng em vẫn chịu đựng. Cho đến khi gặp anh, tuy đã muộn nhưng cõi lòng em đã được sưởi ấm. Nó đã biết yêu thương rồi anh có biết chăng?
Chỉ cần những điều nhỏ nhoi ấy thôi, nhưng nó đã giúp em yêu thêm cuộc sống này, giúp em có thêm niềm tin. Em chỉ mong ai đó đừng phá vỡ lớp tường thành mà anh đã tạo dựng cho em. Nó thật khó nói trước được điều gì vì tất cả chỉ là mơ ảo trong thế giới thực tại.
Em biết rằng một lúc nào đó anh sẽ xa, vì anh chỉ như chút ánh nắng đi qua mùa đông lạnh lẽo ấy, nhưng với em anh sẽ luôn là một kỷ niệm hạnh phúc trong đời, em đã có được nơi anh tình yêu, hạnh phúc, sẻ chia và em cũng sẽ làm giống như anh, sẽ yêu cuộc sống, yêu những gì xung quanh em. Và anh sẽ mãi là nụ cười của em khi em nghĩ đến anh. Em sẽ mang những buồn vui cất vào nơi chọn lựa trong trái tim.
Em sẽ mãi yêu anh, người đàn ông đầu tiên trong trái tim em.
Hình internet
Bà cụ non