Gửi bởi
khng
Có nhảy với học trò hay bạn tập cũng không đọc. Vì chắc chắn sẽ gây khó chịu (như Đào Cốc lục tiên kêu ca vợ một nhà sư phá quấy chuyện của họ trong phần cuối của Tiếu Ngạo Giang Hồ ấy) cho bạn nhảy và chẳng có hiệu quả gì.
Nhưng tùy bạn Hlân, bạn có quyền tự do của bạn trên sàn, miễn là đừng làm ảnh hưởng đến người khác thôi. Vả chăng có những người không thể tìm được bạn nhảy - hoặc không ai mời - sẵn sàng kiên nhẫn chịu đựng để được nhảy kia mà, thế nên những người dạy ngay trên sàn, hôm trước học, hôm sau xưng là thầy để dạy (mình thấy rất nhiều ở Hà Nội nên kể ra chứ không có ý định công kích những người đối thoại với mình) mới có đất sống, mới có cảm giác mình có ích cho ai đó, mới vươn lên kiêu hãnh hơn một chút. Biết làm sao?