Hai cái đinh

Tầm 8 giờ mỗi buổi tối, một ông lão cứ đúng giờ đó là có mặt trong một ngõ nhỏ ở thành phố NewYork để tìm kiếm và nhặt thức ăn mà mọi người đã bỏ đi. Ông ăn mặc tuy rách rưới nhưng thái độ rất thản nhiên và thoải mái khi làm việc đó. Xong, ông âm thầm bỏ đi, ông chưa từng đến muộn và cũng không ở lại lâu.

Lần đầu tiên gặp ông lão là lúc ông đang cãi nhau với ai đó. Ông muốn lật thùng rác lên để tìm nhưng người kia không cho phép, anh ta nói đây là nơi công cộng và hơn nữa lại là buổi tối, làm như vậy sẽ khiến cho thành phố bẩn thỉu và trở nên bừa bộn. Ông lão vẫn cố nói:

-Tôi dùng đôi tay của tôi để nhặt những thứ đã bỏ đi, sao lại không cho? Tôi đâu phải là kẻ trộm.

Tôi ngắm, ông lão rất gầy, trên cổ nổi đầy gân xanh, mái tóc trắng phơ của ông dưới ánh đèn dường như càng trắng hơn. Sau này, tôi thấy ông lão cẩn thận nhặt thực phẩm và cẩn thận dọn dẹp sạch sẽ hiện trường hơn. Mọi người đã quen thấy ông như vậy, dường như không ai còn để ý đến ông nữa.

Ông lão ngày nào cũng tới, nhưng khác với những kẻ nhặt rác khác, lần nào cũng đến khi trời tối, ban ngày thì không thấy ông. Hơn nữa ông chỉ nhặt rác là nhặt rác, ngoài ra ông không hề lấy cái gì hết. Đó quả là một điều hiếm thấy ở những người lượm lặt. Rất lâu sau đó, mọi người mới biết về thân thế của ông:

… Ông là một công nhân đã về hưu, trước đây ông làm ở một bến cảng. Ông thuê một căn phòng cũ nát cùng vợ sống qua ngày. Vì vợ sức khoẻ yếu, cuộc sống càng trở nên cùng cực. Mặc dù cũng có con cái nhưng rất lâu bị mất tin tức nên ông phải đi nhặt rác để kiếm sống. Tiền lương hưu của ông không đủ trang trải trong gia đình, tiền thuốc cho vợ quả là một gánh nặng đối với ông…

Sau khi biết được câu chuyện về ông, mọi người rỉ tai nhau, từ đó ánh mắt họ nhìn ông như có sự đồng cảm và trân trọng hơn. Một lần Tải Vệ- người hàng xóm của tôi đưa cho ông một túi quýt, ông lão ngẩn người ra rồi nói ngay:

-Tôi chỉ đi nhặt đồ cũ nát thôi chứ không phải ăn xin.

Sau đó mấy ngày liền không thấy ông lão quay lại nữa.

Tải Vệ không nói gì. Đầy áy náy.

Vài ngày sau, rốt cuộc thì ông lão cũng quay lại, bên đống rác.

Nhân lúc ông bỏ đi, Tải Vệ về phòng lấy cái búa rồi quay lại đóng hai cái đinh lên gốc cây, sau đó treo túi thức ăn đã được gói lại, anh ta lấy sách báo cũ gói một chút thức ăn lại treo ở cây đinh bên dưới.

Ngày thứ hai, ông lão đến lấy thức ăn được treo trên hai chiếc đinh, ông nghĩ rằng đó là thức ăn thừa mà mọi người không cần nữa. Sau đó có nhiều người dân biết bí mật của anh, thế là hai chiếc đinh thường xuyên có các túi đầy thức ăn treo ở đó.

Đọng: Cần học hỏi cách giúp đỡ người khác, đầu tiên cần chú ý học cách làm thế nào để giữ thể diện cho người khác, làm cách nào để khiến người được giúp đỡ không cảm thấy mình đang được bố thí.