Bài toán người xa quê

- Cháu đóng tiền nhà ạ !

- Ủa, cháu không về quê ăn Tết sao ?

- Không ạ ! Cháu ở lại......

Thấy vẻ mặt buồn rười rượi của người thanh niên, tôi tìm hiểu :

- Nhà cháu có đông người không ?

- Bố cháu vừa mất năm rồi, nhà giờ chỉ còn mỗi mẹ cháu với thằng cu con của vợ chồng cháu thôi ạ.

- Vậy sao cháu không về, là con trai duy nhất trong nhà, Tết cháu phải về lo hương khói cho ông bà, tổ tiên, lo chuyện họ hàng, lo cho mẹ, cho con ăn tết vui vẻ nửa chứ. Làm ăn thì cả đời chứ đâu phải chỉ mấy ngày mà tham công tiếc việc hả cháu ?

Im lặng hồi lâu rồi người thanh niên ngập ngừng :

- Cháu cũng biết thế, Tết vợ chồng cháu không về thì Mẹ cháu buồn lắm, tuy mẹ không nói nhưng mấy hôm nay thằng cu con cứ gọi điện suốt, chắc là bà bảo thế, nhưng nếu cháu về, sang năm vào tới tháng 4 Âm lại về giỗ Bố thì tốn kém lắm chú à.

- Chú hiểu, nhưng cháu lo kiếm tiền để làm gì mà ngày Tết ngoài ấy Bà cháu hiu quạnh còn trong đây vợ chồng cháu cũng không vui vẻ ? Thà nhịn ăn đôi chút nhưng ngày tư, ngày tết gia đình đoàn tụ thì rau cháo vẫn có ý nghĩa hơn nhiều đó cháu.

Người thanh niên ngồi im lặng, đôi mắt đăm chiêu suy nghĩ. Tôi bồi thêm cú quyết định :

- Cháu muốn biết tâm tư thật của Mẹ cháu không ? Đọc cho chú số điện thoại của nhà cháu đi.

Khi liên lạc được kết nối, tôi mở loa ngoài để người thanh niên theo dõi suốt cuộc nói chuyện.

- Chào chị, chị có phải là mẹ của cháu Cường không ?

- Dạ vâng ạ, em là mẹ cháu Cường, thế bác là ai ạ ?

- Tôi là chủ nhà trọ nơi cháu Cường thuê, Cường nhờ tôi chuyển tiền về cho chị ăn Tết nên tôi gọi hỏi chị vài thông tin về số Chứng minh...

Đầu dây bên kia im lặng vài giây mới lên tiếng, giọng run run :

- Thế vợ chồng cháu nó quyết định Tết không về thật hở bác ?

- Đã gởi tiền cho chị thì chắc chúng không về !

- Nhờ bác.....mang tiền về hộ cho vợ chồng nó, bảo em với thằng cu ngoài này Tết có ăn uống, sắm sửa gì nhiều đâu mà cần tiền....

Giọng người đàn bà như chực khóc, tôi an ủi :

- Chị à, tôi nghe Cường bảo vì tháng 4 Âm năm sau giỗ Bố nên nó muốn tiết kiệm, để chừng ấy hãy về, có thêm khoản mà tổ chức cho tươm tất...

Người đàn bà bật khóc :

- Bác ơi, em không cần tiền, một bà một cháu thì ngày vài chục đã thừa rồi, suốt năm bà cháu ôm nhau mong ngóng vợ chồng chúng nó, ngày Tết mà cũng thế thì chắc bà cháu em không chịu nổi, mấy hôm nay ngày nào xe trong Nam ra, thằng cu cũng bắt bà phải đưa ra đầu làng xem bố, mẹ nó có về không. Biết là vợ chồng chúng nó rất hiếu thảo, biết toan tính làm ăn, dành dụm, nhưng.....

Câu nói bị bỏ lửng vì tiếng nấc nghẹn.

- Vậy sao chị không gọi điện kêu tụi nó tết phải về ?

- Bác ơi, em giờ chả làm gì được nửa, chỉ trông cháu thôi, mọi thứ trong nhà giờ đều do vợ chồng chúng nó quyết định, em không dám....

Không kềm được nữa, Cường chồm lên, gào thật to :

- Mẹ ơi, chúng con sẽ về ăn Tết, chúng con sẽ về ăn Tết với mẹ !