Trang 27 của 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 1725262728 CuốiCuối
Kết quả 261 đến 270 của 277

Chủ đề: BÊN LỀ CUỘC SỐNG - st những câu truyện hay

  1. #261
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Đúng là "Cố quên khó hơn cố nhớ rất nhiều". Ha Ha.
    Lời bình của dân hút thuốc:
    Trên miệng đang cắm điếu thuốc của hãng "Nhớ", giờ cắm thêm vài điếu của các hãng "Cuộc sống có lắm việc, nhanh lên", "Thế giới này còn nhiều đàn ông", "Sống phải khỏe và tươi tắn"... thế là vị đắng (có thể là ngọt) của hãng "nhớ" mất ngay ấy mà.
    Rồi sau:
    "Những ngày buồn - nghĩ lại thấy vui vui,
    Những ngày vui - nghĩ lại thấy bùi ngùi".
    Nhưng hãy để lúc già, nghỉ hưu rồi, đang CCC - "Chơi Chờ Chết" - hãy nghĩ. Giờ hãy đi tập, đi ra đường để hít thở không khí trong lành cho căng ngực, thấy mọi người tấp nập đi đã (và đừng quên là bạn đang hạnh phúc hơn mấy người bị cảm cúm, đang tịt mũi đó nhé).

  2. #262
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Nếu mai là ngày tận thế...
    (Dân trí) - Sáng tôi sẽ dậy sớm, dành thời gian làm những chiếc bánh, loại kem hoặc món chè ngọt mà chồng con thích. Tự nhắc mình hãy mỉm cười, chào hỏi, luôn giữ bình tĩnh, không cáu giận gì ai và đừng tham sân si.



    Vì ngày mai sẽ không đến nên hôm nay tôi luôn phải tranh thủ từng giờ phút một để sống, để “cháy” hết mình, để không phải hối tiếc, áy náy bởi bất cứ điều gì đã làm hay chưa làm được. Ngày nào tôi cũng dặn lòng hãy sống trọn vẹn như thể mai mình sẽ chết.

    Nếu có điều kiện, tôi sẽ nhiệt tình giúp đỡ bạn bè, đồng nghiệp và những người khác hết lòng hết sức.

    Phần mình cũng gắng làm việc chăm chỉ, cố hoàn tất mọi thứ không để dây dưa gì đến hôm sau. Để chiều tan đúng giờ đón con, rồi qua chợ, qua siêu thị lựa đồ về nấu những món khoái khẩu cả nhà cùng ăn.

    Xong sớm có thể dẫn con đến nơi vui chơi, cho con đi tàu lượn, vào nhà bóng và không hối thúc mau về mỗi khi con đang thích thú kiên nhẫn, cầm cần học câu từng con cá nhựa.

    Hạn chế nặng lời quát mắng con, sẽ nhẹ nhàng và nhẹ nhàng dạy con sống là phải biết sẻ chia, không nên bo bo riêng mình.

    Tôi sẽ gọi cho mẹ chỉ để hỏi xem mẹ ăn cơm chưa, hôm nay có tin gì không và thổ lộ rằng con nhớ mẹ quá. Rồi điện thoại cho mẹ chồng, cảm ơn bà vì đã luôn thật lòng yêu thương chồng và con tôi vô điều kiện. Sau đó bảo con hát cho bà nghe bài mới được học.

    Tôi sẽ nói với người hàng xóm nghèo từng vay tôi ít tiền rằng, đừng quá bận tâm, khi nào có trả cũng được. Đồng thời nhớ lại xem mình còn nợ, còn mượn ai cái gì thì mau mang trả.

    Rồi thư giãn bằng cách nghe những bản nhạc mình thích, ngắm những con tem xinh đẹp sưu tầm suốt hai mươi năm qua.

    Tôi sẽ viết mail cho kẻ đã từng chơi xấu tôi, khiến gia đình tôi điêu đứng, rằng “tôi đã tha thứ cho bạn, mong bạn luôn bình an”.

    Sau đó cũng mail đến người yêu cũ, người đã từng bỏ tôi mà đi rằng, “đừng phiền lòng vì đã làm tổn thương em, em đã vượt qua được và đang sống rất hạnh phúc. Hạnh phúc và mãn nguyện cho đến cuối cuộc đời cơ đấy”.

    Ban ngày đã lên kế hoạch làm việc thật khoa học, nên tôi không phải cố làm đến tận khuya, mà sẽ rảnh rang cùng chồng chơi với con suốt buổi tối. Đêm về sẽ đọc truyện con nghe, rồi nhìn con chìm dần vào giấc ngủ ngon, còn mình sẽ nắm tay chồng cả lúc đang say giấc, để đón chờ ngày mai.

    Nếu ngày mai tận thế, tôi sẽ có thể vui vẻ nói với chồng: “Em đã giữ được lời hứa, yêu và mãi yêu anh tha thiết đến hết cuộc đời này” (nhưng chỉ bảo đảm đến lúc này thôi, ngày mai mà không phải ngày tận thế thì chưa chắc đâu nhé).

  3. #263
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Ngồi nghe những bản nhạc mình yêu thích thì tuyệt vời rồi. Hoặc đọc lại những quyển sách như Quo Vadis; Nữ bá tước D' Monsorô hay ở bờ biển Nha Trang, nhấm nháp 1 khoanh tôm hùm luộc chấm muối tiêu + washabi, bên cạnh là 1 chai vang trắng (tôm hùm chỉ có 400 ngàn 1 kg do người gánh hàng bán lẻ - đừng vào nhà hàng mà xót).
    Còn với những kẻ không ra gì thì:
    Hạnh phúc là khi với người bạn xấu
    Nói hết mọi điều rồi ta chia tay.
    Bairơn
    Thế.
    Kiểu như thế này thì ngày mai có là hay không là ngày tận thế, mình cũng sẵn sàng làm. À thêm nhảy 1 bài SW thật ngọt nữa.

  4. #264
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Bài viết
    59
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Lý thuyết thôi..vấp vẫn hoàn vấp..mắt nhìn thấy hố vẫn nhẩy xuống.

  5. #265
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Thì cuộc sống phải có hai mặt lý thuyết và thực nghiệm mà. Thực nghiệm xong rút ra lý thuyết, xây dựng lý thuyết xong thì đem ra ứng dụng thực nghiệm.
    Trúng phóc nên Zzzzo cay đắng là chưa đủ để giúp Zzzzo không sa xuống hố hả?Ha Ha. Thế thì đi Nha Trang ăn tôm hùm, uống rượu vang và nhảy 1 bài SW đi.
    Thay vì nỗi nhức lưng "Zzzzo được nghe rồi chia tay" vậy ha? Đúng không? Không đúng thì ta cười xoà: Đá cũng biết, bị đá cũng quen.
    Nhưng mắt nhìn thấy hố vẫn nhảy xuống thì SIÊU đó: Có khi có củ mài dưới hố nên nhảy xuống chăng?

  6. #266
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Bài viết
    59
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Bảo đưa cái ảnh lên cho anh em xem mặt có làm đâu khng?

  7. #267
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    2,213
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Zzzzo Xem bài viết
    Bảo đưa cái ảnh lên cho anh em xem mặt có làm đâu khng?
    Bác Khng đưa ảnh rồi, chỉ ko biết đó là hàng giả hay hàng thật thôi. Tại bác ZZZZZZZZZZZZZZZZZZZzzz ko để ý đọc các bài viết.

    Bác ZZzzz cũng show vài cái ảnh cho a e xem mẹt đi :-P
    Trao đổi thông tin & thảo luận về khiêu vũ trên facebook, mời bạn click ở đây: "Hội Khiêu vũ FDC Hải Dương"
    ================================================== ===========
    Chủ nhiệm CLB KV FDC Hải Dương: Quốc Chiến 0989 26 20 26. FB: Trần Quốc Chiến

  8. #268
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Hàng thật đấy. Hơi cũ thôi. Ai lại chơi hàng giả lừa mọi người kia chứ?
    Lần sửa cuối bởi khng, ngày 21-05-2012 lúc 11:32 AM.

  9. #269
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    'Tôi bổ nhiệm ông Dũng làm Cục trưởng để cứu Vinalines'

    "Tập thể Vinalines khi đó mất đoàn kết, cần thay một vị trí chủ chốt. Việc bổ nhiệm ông Dương Chí Dũng làm Cục trưởng Hàng hải nhằm cứu Vinalines, giải quyết mâu thuẫn", Bộ trưởng Giao thông Đinh La Thăng trả lời VnExpress, ngày 30/5.

    Mình cũng chơi "võ" này để chia tay một madam: Sau một thời gian tiến bộ (hơn 2 năm), part của mình thấy "làm hoàng ở xứ phía tây Hà Nội rồi" không tập nữa, đi sàn thôi - lại thêm được mấy "vũ sư " bày về kỹ thuật giữ phần khung tiếp xúc với vai phải của mình khi mặc áo lụa trơn. Thế là cái tên viết bài này đứt dây chằng vai phải. May quá là có chuyến đi Đà Lạt, mua luôn 1 cái khăn XQ để dùng trên sàn nhảy - không có cái nào đẹp hơn và đắt hơn - đem tặng và xin nghỉ một thời gian để lành vai, bao giờ khỏe thì đi sàn tiếp.

    Ôi trời với quản lý nhà nước.

    Ôi trời với khiêu vũ.

    Và vậy là mình cũng có tố chất để làm Bộ trưởng ha.

  10. #270
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định Tìm cách quên sau nỗi nhớ.

    Bao ngày nữa đâu, lại bước qua quãng đời mới... không còn là tôi của ngày trước nữa rồi. Vậy mà bây giờ, vẫn không còn ai bên cạnh nữa, không một lời tạ từ lúc đi muộn hay về trễ. Sao vắng quá những dỗi hờn vô cớ, nhạt quá từng tiếng cười đùa vu vơ. Bỗng... chỉ còn tôi với chiếc bóng đen đúa giữa đêm, hòa cùng ánh trăng hắt hiu đượm một chút buồn! Giật mình mới biết, bấy giờ lại thèm thuồng bất kì ai đó ngồi cạnh bên mà lắng nghe tôi trải lòng, trải hết sự nhu nhược lúc ngày tàn, đêm đến!

    Nhưng... tiếc lắm, vì ai sẽ lắng nghe - nếu có thì mấy ai cảm nhận được một đứa mang nhiều tâm sự khó hiểu như tôi kia chứ, khờ thật? Ngay cả chính bản thân cũng còn đang đặt dấu chấm hỏi nơi lạc lõng đông người là, đang buồn phiền vì thứ gì nữa, thì... nói chi? Phải chăng, ngày qua còn đọng lại dư âm "ngọt nặng" mang theo đến tận lúc mỗi ngày trôi đi?

    Sự thay đổi rõ rệt, tôi nói nhiều, cười nhiều hơn trước. Ai cũng bảo tôi vô tư, tôi vui tính... nên đâu ai biết được phía sau đó, là cả khối câu chuyện còn cất giấu mà chưa dám kể? Tôi cũng không bảo nó là buồn, cũng chẳng thể gọi đó là vui... chỉ thấy hơi mông lung chưa lời giải đáp. 

    Đâu đó, tôi nghe tiếng người hát trong mơ màng điệu khúc quen thuộc thân thương, có lẽ... cố ý phá tan suy tư trong tôi lúc này. Nhìn xa xăm tìm kiếm, thì biết được nó chỉ đang vang vọng trong con tim thôi lời hát của người ngày đó ru tôi ngủ quên. Ru trong tiềm thức một nỗi niềm còn vướng bận, ru lên khúc buồn phiền chấm dứt, ru cho cuộc tình đã kết thúc thật rồi.

    Ừ...

    Thì cứ thế, có lẽ sẽ tốt hơn khi tôi phải cố giẫm nát lên cái lòng tự trọng để chạy theo đam mê mù quáng. Cười khinh khi bản thân để lắp vùi nỗi cô đơn mà ngỡ là hạnh phúc. Nói thế thôi, mà bao giờ làm được.

    Nhạt, nhạt thật khi nhớ đến mỗi lúc chiều tàn lại một mình lê thê trên các đoạn đường Sài Gòn mà bâng khuâng hướng về tha hương chứa bóng hình cũ kỷ còn sâu đậm, đã xóa nhưng lại chưa nhòa! Nhưng... vẫn cố không muốn níu về làm của riêng cho suy nghĩ bồng bột. Muốn ích kỉ với bản thân, chôn vùi quá khứ ít thôi để lắng nghe lòng nguôi bớt chút xót xa, cho tâm tư được một khoảng nhỏ bình yên lúc không ai cạnh bên lắng nghe và thấu hiểu!

    Đêm nay, trời lại không mưa... tự dưng lại thèm quá cơn mưa bất chợt. Lại thiếu đi một tri kĩ làm không gian thêm chóng vánh tồi tàn. Xa xăm ngoài kia, tiếng gió lạnh hun hút. Phải chăng, mưa đã bận bịu rồi nên nhờ gió đến xóa đi cái ấm áp gượng gạo còn xót lại đang ẩn chứa trong tim? Ừ... thế cũng hay, để tôi biết được sự êm đềm ngày qua đã rồi trôi đi, chỉ còn nơi đây là sự cồn cào da diết cần phải chấp nhận mà bước tiếp đi - đi trên quãng đường phía trước còn nhiều chông chênh, cần phải vượt qua lúc yếu lòng.

    Thiếu thêm một điều gì nữa, ngẫm lại mới nhớ - mình đã quên gọi thường xuyên tên ai đó trong đêm rồi. Thôi thì, lãng quên đi vậy, có nhớ, có tiếc nuối giờ... cũng thế thôi. Chẳng thể nào đánh thức lại kỉ niệm trôi qua tồn đọng nơi hiện tại được. 

    Lắng nghe phố âm thầm, gió lay lắt những cành cây nghe rì rào tiếng nhỏ nhẹ êm tai, tuy một chút man mác buồn đang khơi dậy. Vẫn cố... cười, dù là rất nhạt vì có thế mới thấy đời thêm náo loạn còn chút vui, có thế mới bớt lặng lẽ lúc đêm về.

    Một phần nữa, là muốn quên đi cách mình đã yêu, biết yêu, từng yêu và... yêu mê say đắm đuối bằng nụ cười mãn nguyện... (Nhạt!)

    P/S: Vẫy tay đón gió, chào với lá cây. Có cách nào không, chỉ tôi cách quên đi ai đó, để tôi có thể quên được cách yêu mà ngần năm còn dư âm xót lại chút ít. Hay... tôi nên tìm cách quên sau những nỗi nhớ đã cho đi?
    Live, laugh, love

Các Chủ đề tương tự

  1. Truyền thuyết lông đuôi voi!
    Bởi bmt_ds trong diễn đàn Tâm tình - Ăn uống - Vui chơi
    Trả lời: 2
    Bài viết cuối: 13-09-2012, 12:37 PM
  2. ReFlex tự truyện :D
    Bởi Lead trong diễn đàn CLB Mô hình Hải Dương
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 16-09-2010, 04:26 PM
  3. Lịch phát sóng phóng sự về CLB FDC trên truyền hình HD
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn TIN TỨC TRONG NƯỚC - THẾ GIỚI
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 05-06-2010, 04:53 PM
  4. Chương trình So You Thing You Can Dance trên truyền hình Mỹ
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn TIN TỨC TRONG NƯỚC - THẾ GIỚI
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 18-10-2009, 09:41 PM
  5. Phóng sự truyền hình về CLB FDC
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn Phòng truyền thống
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 09-10-2009, 08:41 AM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •