Trang 24 của 28 Đầu tiênĐầu tiên ... 142223242526 ... CuốiCuối
Kết quả 231 đến 240 của 277

Chủ đề: BÊN LỀ CUỘC SỐNG - st những câu truyện hay

  1. #231
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Đang ở
    TP Hải Dương
    Bài viết
    273
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi TuyCan Xem bài viết
    ĐI NHÃY MỘT ĐÊM NHƯNG CHĨ CẦN NHÃY MỘT BÀI SƯỜNG CHÂN LÀ ĐŨ !

    Tối thứ bãy 31/3 , tôi đi nhãy chơi ỡ CLB Paris gần nhà , tôi gặp lại một cặp vợ chồng đã trên 50 tuỗi và nhãy cũng hơn 20 năm rồi ; họ cũng học thầy nhưng tự học nhiều hơn , và bà vợ thì tôi cho là người phụ nữ nhãy Latin tốt nhất so với những cặp nhãy giao lưu trong các CLB VN ỡ vùng Little Saigon mà tôi biết ; tôi có mời người phụ nữ có dáng ngưỡi thon và cao đã 51 tuỗi này nhãy một JIVE dài hơn 2 phút một chút ; nhãy xong thì tôi được bà ấy khen là " chú đã 77 tuỗi rồi mà nhãy Jive còn ngon lành quá " .Tôi cũng cãm thấy sướng chân thật ! Đúng là đi chơi một đêm mà nhãy được một bài thật sướng chân thì đúng là quên hết đường về xa xôi ! Mong các bạn được như thế nhé , vì đi nhãy mà không được sướng chân thì nhà có gần thì cũng thấy xa ơi là xa , lái xe đi mãi mà vẫn chưa về đến nhà ! hihihi ./.
    Bác Túy vẫn nhảy jive tốt được thì cháu bái phục :4:

  2. #232
    Ngày tham gia
    Sep 2011
    Bài viết
    362
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    SAMBA ợi , bác nhãy JIVE mỗi ngày ba bốn bận đấy chứ , vì trước khi thu nhạc vào CD khi bác làm các đĩa nhạc thì bác vừa nghe thữ vừa nhãy thữ đễ xem sao , điệu nào cũng như thế , làm xong đĩa nhạc thì lại nhãy thữ trọn đĩa xem sao nữa đấy chứ , cho nên bác bão với nhiều người hõI sao lâu quá không thấy bác đến các dance studio thì bác trã lời là quý vị đi nhãy mỗi tuần có mõt hai đêm thôi , tôi thì nhãy ỡ nhà mỗi ngày ba bốn tua ! vứa vui vừa khõe ngưới , chân vẫn tốt ! hihihi ./.
    Lần sửa cuối bởi TuyCan, ngày 05-04-2012 lúc 07:53 PM.

  3. #233
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Bác Túy ơi. Nếu vậy thì dù là về mặt kinh nghiệm hay sức khỏe thì thanh niên vẫn phải gọi bác là sư phụ rồi. Hii
    Live, laugh, love

  4. #234
    Ngày tham gia
    Sep 2011
    Bài viết
    362
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Mercury Xem bài viết
    Bác Túy ơi. Nếu vậy thì dù là về mặt kinh nghiệm hay sức khỏe thì thanh niên vẫn phải gọi bác là sư phụ rồi. Hii

    Mercury ơi ;
    Khi nhạc Salsa trỗi lên , bác đền mời vài phụ nữ nhãy giõi thì họ cười và đứng dậy ngay đễ nhãy Salsa với bác đấy ! Phụ nữ ỡ bên này thích nhãy Latin hơn là Standard . hihihi ./.

  5. #235
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Bài viết
    253
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Mọi người cùng nhau sưu tầm những câu truyện hay trong cuộc sống nhé!

  6. #236
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định Loài người - Đứa con bất hiếu của mẹ Trái Đất

    Mẹ trái đất đã sinh ra muôn loài, từ những sinh vật đơn bào – là anh cả của sự tiến hóa, lớn tuổi hơn loài người 3,5 tỷ năm. Rất may mắn kho tàng kiến thức của nhân loại cũng nhận thức và ghi lại được điều này bởi sản phẩm cuối cùng của sự tiến hóa – loài người - người em út trong ngôi nhà xanh nhỏ bé.

    Chúng ta đang tự hào là loài động vật bậc cao nhất – đạt được những thành quả oanh liệt nhất: Chúng ta đang có hàng vạn sinh ngữ và hệ thống chữ viết tương ứng để có thể chia sẻ, trao đổi, học tập... Chúng ta tìm ra cách tích lũy tri thức bằng truyền miệng, ghi lại bằng giấy, bộ nhớ điện tử... và bằng những thiết tương lai mà hiện tại chưa hề biết đến. Chúng ta đang có cơ sở hạ tầng trải khắp hành tinh được lắp ghép từ tri thức, đất, đá, kim loại, mồ hôi, nước mắt... và máu. Chúng ta được đáp ứng mọi nhu cầu chỉ bằng một click - Chúng ta thực sự là ông chủ lớn của hành tinh nhỏ bé này.

    Có bao giờ chúng ta tự hỏi rằng: “Tại sao ta lại có thể đạt được những thành quả vĩ đại như vậy?”.

    Đại đa số sẽ trả lời sai rằng: “Loài người tài giỏi” hay tương tự thế mà không bao giờ nghĩ rằng mẹ Trái đất đã cho chúng ta tất cả những điều đó. Mọi thứ đã sẵn có và con người phân tích, phân loại, hệ thống, lắp ghép thành những sản phẩm và lầm tưởng rằng là của “tôi”. Điều này chẳng khác gì ngồi trên đầu người khổng lồ và hét to rằng “Tôi là người cao nhất” hay vơ những thứ của người khác thành thứ của mình không một chút ngại ngần. Loài người thật là chơ chẽn!

    Chúng ta luôn nghĩ tới thành quả mà quên đi hậu quả của mình tạo ra, sẵn sàng đánh đổi một thành quả và đồng thời tác động vào môi trường một cách vô tư. Chúng ta sản xuất ra những sản phẩm để sử dụng – đạt những nhu cầu của ta và cuối cùng những thứ mà ta đã nâng niu, tự hào, sử dụng... biến thành rác. Điều này diễn ra hàng ngày, hàng giờ và nhân với một con số kỷ lục 7.000.000.000. Khựng lại suy nghĩ một chút và xóa nhòa đi hết những niềm tự hào vì những thành quả vĩ đại... Hãy đặt câu hỏi rằng: “Mẹ Trái đất sẽ chịu đựng được bao lâu với đứa con hư này?”.  Vậy mà mẹ vẫn ngậm đắng nuốt cay về những người con bất hiếu và hiền hòa nhận vào lòng mình những lỗi lầm của đứa con thơ dại – trong khi mà trẻ nhỏ chưa biết nó đang làm gì sai. Đúng là “Con dại cái mang!”. Nước mắt mẹ đã rơi bởi những thành quả và những điều tệ hại của những đứa con “lắm tài, nhiều tật” này. “Trẻ con” có quyền làm bất cứ việc gì dù đúng hay sai đi nữa, chẳng bao giờ chịu nghe lời và học hỏi những bài học đơn giản từ người anh tiến hóa của nó cả thậm chí tiêu diệt tàn nhẫn – ăn thịt không một chút thương tiếc. Chúng ta tung hoành ngang dọc, hút cạn mọi “máu” và “nước mắt” của đất mẹ, sẵn sàng triệt phá rừng làm nguyên liệu cần thiết cho những nhu cầu thiết yếu của loài người, mà chẳng đoái hoài gì tới lá phổi xanh của Thế Giới này – nó đã bị phá hủy 2/3 diện tích kể từ sự xuất hiện loài người – Điều này chẳng khác gì  Vladimir Ilyich Lenin bị cắt đi đi 2/3 lá phổi sau vụ ám sát năm 1921 và may mắn chỉ cho ông thêm ba năm nữa để sống và chiến đấu cho Đảng Cộng Sản. Liên tưởng trên khiến cho ai đang hiểu mẹ Trái Đất phải giật mình và ngay lập tức đặt ra câu hỏi rằng: “Ngày tận thế  -  đã đến?”... Khi mà loài người vẫn tự hào khi đứng trên tòa tháp Burj Dubai, vỗ ngực  oai phong rằng ta là nhất – và chẳng chịu nhìn xuống dưới nơi mà một bãi rác đang không còn chỗ chứa, loài người đang phải đi cà kheo trên rác, sống chung với rác và hàng loạt những căn bệnh mới xuất hiện vượt cả sự phát triển thần kỳ của y học. Rác vẫn vô tư thải vào đất mẹ hiền hòa từng giây phút, mặc cho những dòng sông xanh thắm trôi vào những bức ảnh kinh điển treo trong viện bảo tàng. Kim loại, hóa thạch... và tài nguyên nói chung đang bị vét cạn dần bởi sự khai thác vô tội vạ đơn giản chỉ vì tiền – không bao giờ nghĩ tới hậu quả của mình gây ra. Loài người không bao giờ để lại cho thế hệ tương lai tài nguyên của đất mẹ - thật là ích kỷ và tàn nhẫn biết nhường nào. Mọi giới hạn đạo đức và những quy luật bị linh trưởng bậc cao này phá vỡ không thương tiếc, loài người đang làm những thứ không thể tưởng tượng được, tiêu diệt tất cả mọi thứ trên Trái đất này dần dần thậm chí tiêu diệt chính đồng loại của mình và cuối cùng là đẩy hành tinh vào tận thế.

    Tác động của loài mà chỉ xuất hiện cách đây hơn 4.000.000 năm – loài thông minh nhất và cũng tài giỏi nhất trong việc phá hủy Trái đất và giết chết dần người mẹ đã ban cho chúng sự sống. Loài người là loài bất hiếu nhất từng thấy. Chúng ta đã quên đi người đã sinh ra ta, người đã “thai nghén” ta trong suốt 3,496 tỷ năm (tính từ sinh vật đơn bào đầu tiên) và đẻ ra đứa con vô phúc này – khiến cho ngôi nhà xanh mẹ Trái đất xây dựng tan theo mây khói trong tích tắc.

    Rồi mọi thứ muôn loài sáng tạo ra sẽ trôi vào hủy diệt nếu như những hành động của con người không được thay đổi ngay từ bây giờ. Hãy thức tỉnh lại và đừng phổng mũi bởi những thành tựu cao vời mà quên đi những sự giác ngộ đơn giản này. Chúng ta đang là ông chủ của hành tinh và có quyền chọn ta là người con bất hiếu hay không? Chúng ta sẽ trường tồn nếu chúng ta hiếu thảo với mẹ Trái đất – đó là lẽ luân thường đạo lý đơn giản thôi mà. Chúng ta sẽ làm được và thức tỉnh ngay lại. Cho dù, nước mắt của mẹ Trái đất đã rơi quá nhiều, cho dù những lỗi lầm chồng chất của chúng ta không còn chỗ chứa thêm. Nhưng người mẹ hiền hòa sẽ mỉm vẫn ôm người con bé bỏng vào lòng khi chúng biết những lỗi lầm và cho nó cơ hội xóa đi những hậu quả đã gây ra...

    (ST) Thiên Thông Hiếu
    Lần sửa cuối bởi Mercury, ngày 08-04-2012 lúc 09:41 PM.
    Live, laugh, love

  7. #237
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định Ly và Nước

    Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!"

    Chủ hỏi: "Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?"

    Ly đáp: "Chắc vậy!"

    Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly.

    Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.

    Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.

    Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.

    Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận.

    Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!"

    Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu.

    Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

    Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa.

    Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa.

    Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra.

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân trọng?

    Ly cười, tình yêu, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?


    (Sưu tầm).
    Live, laugh, love

  8. #238
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định Tình yêu...

    Tình yêu...

    Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
    Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

    Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.

    Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

    Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

    Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

    Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.

    Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.

    Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.

    Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.

    Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.

    Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.

    Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.

    Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.

    Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.

    Khi bạn sinh ra đời, bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.

    (sưu tầm )
    Live, laugh, love

  9. #239
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Bài viết
    365
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Khi bạn sinh ra đời, bạn khóc còn mọi người xung quanh cười. Hãy sống sao cho khi bạn qua đời, mọi người khóc còn bạn, bạn cười.

    To Mercury:
    1. Lúc mình qua đời, những người đã cười khi mình ra đời đều ở bên "các cụ Các Mác, Lê Nin và các bậc cách mạng đàn anh khác" cả.
    2. Thở dài một hơi nhẹ nhõm và không hít vào nữa. Chứ mình cười, răng hay nhe lắm, lại phải khâu miệng lại mất. Và nếu bọn trẻ không đưa đến "Đài hóa thân hoàn vũ" thì mãi mãi là "nhe răng" thật.
    3. Nếu thế giới bên kia cũng có sàn nhảy... Ồ, nhưng lúc đó thì râu tóc lụ khụ rồi, không thể thấy và không nên thấy những dancer như Mercury, WinterBaby ở đó được. Ôi, lại thấy toàn các madam rất được kính trọng thôi.
    Lần sửa cuối bởi khng, ngày 01-05-2012 lúc 05:04 PM.

  10. #240
    Ngày tham gia
    Nov 2011
    Đang ở
    Hai duong
    Bài viết
    116
    Cảm ơn / Thích

    Mặc định

    Nhưng bác Khờ hờ nờ gờ ơi ! theo quan điểm chủ quan của em thì : cười cũng có rất nhiều kiểu nếu như mình chỉ nhành miệng căng môi cũng là 1 điệu cười và lại duyên dáng nữa (không bị nhe răng đâu :4.Hi.
    Tiếp theo là khi mình chào đời là những bậc tiền bối cười chào đón còn khi mình mất đi vì lưu luyến, tiếc thương ta mà các hậu sinh sẽ khóc ta. Hii. :4:
    Live, laugh, love

Các Chủ đề tương tự

  1. Truyền thuyết lông đuôi voi!
    Bởi bmt_ds trong diễn đàn Tâm tình - Ăn uống - Vui chơi
    Trả lời: 2
    Bài viết cuối: 13-09-2012, 12:37 PM
  2. ReFlex tự truyện :D
    Bởi Lead trong diễn đàn CLB Mô hình Hải Dương
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 16-09-2010, 04:26 PM
  3. Lịch phát sóng phóng sự về CLB FDC trên truyền hình HD
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn TIN TỨC TRONG NƯỚC - THẾ GIỚI
    Trả lời: 1
    Bài viết cuối: 05-06-2010, 04:53 PM
  4. Chương trình So You Thing You Can Dance trên truyền hình Mỹ
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn TIN TỨC TRONG NƯỚC - THẾ GIỚI
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 18-10-2009, 09:41 PM
  5. Phóng sự truyền hình về CLB FDC
    Bởi haiduongdancesport trong diễn đàn Phòng truyền thống
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 09-10-2009, 08:41 AM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •