THẬT THÀ VÀ GIẢ DỐI
                 
Chẳng bao giờ em hiểu nổi tôi
Dẫu tôi chẳng nhìn cuộc đời qua một đôi kính trắng
Bởi cuộc sống quanh em chỉ một màu hồng phẳng lặng
Nhưng lại là màu đen theo ánh mắt tôi nhìn

Em thật thà và em rất dễ tin
Em làm thơ như những gì em nghĩ
Tôi thì khác chẳng mấy khi thành thật
Giấu lòng mình trong cả những câu thơ

Làm bạn cùng em là vầng trăng mộng mơ
Là con đường đêm thoảng mùi hoa sữa
Và cứ mỗi hoàng hôn là em rưng rưng nhớ
Và một miền quê đầy ắp những buồn vui

Làm bạn cùng tôi là những sáng rong chơi
Những chiều bỏ giờ lang thang đi tìm nắng
Những đêm mưa bên ly cà phê đặc quánh
Quê hương trong tôi chỉ là chốn dừng chân

Thượng Đế ngây ngô, Thượng Đế thật nực cười
Xui em gặp tôi thật thà tìm giả dối
Để câu thơ xưa bỗng dưng thành nông nổi...
Bài toán cuộc đời tôi giải khó thêm ra