Bạn Phoenix HCMC thân mến,
Những bàn luận về cấu trúc xã hội hay tổ chức nghiệp đoàn, điều hành xã hội của những người như bạn là rất có ích. Quan tâm, suy nghĩ và phát biểu đến các vấn đề của xã hội chính là phẩm chất đầu tiên và cần có của công dân.
Vậy xã hội Việt Nam có là 1 xã hội công dân hay không? Hi Hi Hi: Các quan chức thì vô cảm với đời sống nhân dân, tham nhũng và lãng phí tràn lan mà ngay cả quốc hội cũng lúng túng chẳng biết được cần làm thế nào (có khi biết nhưng sợ làm thì đau), dân thì bị động chạm đến mới dãy đành đạch, còn cháy nhà hàng xóm vẫn bình chân như vại; nịnh vài câu, vuốt ve tý chút đã thoả mãn và hiền lành như con cừu. Về học tập thì đa phần chỉ là để phục vụ kiếm việc, có bằng cấp ở những cái ngành mau kiếm được tiền và đi làm quan chứ đâu có hoài bão, khát vọng gì (tính trung bình thôi đấy nhé). Và bạn đừng bảo mình là họ đói nên phải lo kiếm việc và kiếm tiền; mình sẽ không phản đối nhưng cũng không nhất trí với ý đó mà mình chỉ đưa ra: Chọn ngành đầu tiên phải dựa trên 3 điều là sự say mê, khả năng bản thân và nhu cầu xã hội - sau khi suy xét kỹ lưỡng rồi mới lựa chọn. Chứ còn ở ta: ngành nào nghe nói kiếm được nhiều tiền và thi dễ là ào ào xin vô.
Quay lại câu chuyện của chủ đề này: Vậy các câu lạc bộ thể thao ở châu Âu họ làm thế nào để tồn tại và phát triển? Họ có bán đứng tên câu lạc bộ như ở ta không? Họ là con người như thế nào trong tổ chức điều hành công việc? Các Liên đoàn họ làm gì, như thế nào? Hoạt động tài trợ diễn ra như thế nào để kích thích phát triển chuyên môn? Trong môi trường ấy, tại sao có những câu lạc bộ tàn lụi đi rất nhanh và rất sâu, còn có những câu lạc bộ vẫn lúc chìm lúc nổi, có những câu lạc bộ ở xa trung tâm, thủ đô vẫn luôn nổi? Nền móng và bối cảnh hoạt động như thế nào?
Mình nghĩ là chúng ta có vài ba mô hình với số liệu đầu vào chính xác, trung thực để phân tích rất nghiêm túc, đánh giá xem chúng ta muốn xây cái nhà như thế nào (mục tiêu của chúng ta là gì) rất cẩn thận rồi mới quyết định làm thì tốt hơn. Nếu thấy không ổn thì phải quay lại điểm xuất phát ngay.
Mình nghĩ là chúng ta cần số liệu đầu vào còn "gin" chưa qua xử lý thêm bớt bình luận của ai cả. Rồi chính những người muốn "có nhà" họp bàn, phân tích, lựa chọn và quyết định lấy. Chứ trông chờ vào các quan chức ở đâu đó thì không ổn rồi. Và các đại hội toàn thể đó chắc vẫn thành công, vẫn phát triển, vẫn rút ra bài học... như bao nhiêu lần, còn tình hình vẫn thế, các chú ở cấp câu lạc bộ cứ nổi gân trán lên kéo cày, có cái tên thì bán đi bán lại thay đổi liên tục mà chẳng hiểu tại sao tình hình ngày càng tệ.
Thế nên Chiến, Phoenix và... đừng đổi hay bán tên câu lạc bộ nhé - bao nhiêu tiền cũng thế thôi. Chỉ ký hợp đồng tài trợ, quảng cáo hay làm gì cũng được, trừ chuyện độc lập, tự chủ và cái tên. Mình thấy các câu lạc bộ thể thao nước ngoài làm điều này rất chặt chẽ.