Ăn trộm thì bàn chân tiếp sàn phải legato; còn đằng này là staccato.
Giáo bất nghiêm thì có vài nghĩa:
Thầy không nghiêm khắc với học trò, không rèn và chỉnh sửa kịp thời (không chơi vụ nói xúc phạm như ngu, mù... đâu nhé) thì không có hiệu quả. Đấy là một kiểu lỗi.
Thầy dạy không nghiêm túc, hay "nịnh" trò, sợ họ không đến học, lấy học trò làm trung tâm. Đấy là kiểu lỗi thứ 2.
Thầy dạy không bài bản, không chuẩn bị kỹ lưỡng và chi tiết từ lúc vào chào lớp đến lúc kết thúc (lớp phải chào lại bằng cách chào khiêu vũ) là lỗi thứ 3. Có lẽ người Việt mình chưa học được cách chào hỏi trang trọng, giản dị và hợp tình huống thì phải. Hay ít nhất là cái tâm thế tôn trọng mình và tôn trọng người để chào hỏi trang trọng, giản dị và hợp tình huống (có lắm quan chức tay phải chìa ra bắt tay, tay trái đút túi quần, mắt nhìn đi chỗ khác thành thói quen - mà mình hay lý giải là do ông ta sợ sệt - ồ LEAD không đoán được tại sao mình lý giải đó là do sợ sệt đâu). Ít người đoán được lắm.
Tay đút túi quần, mắt nhìn ra chỗ khác là vì các ông ấy đang nhẩm đếm con số các ông ấy muốn ở người được bắt tay thông qua sử dụng các ngón tay ở trong túi. 1 bàn tay chỉ có 5 ngón nhưng con số đôi khi nhiều hơn 5.
Khi sợ hãi, chân tay người ngợm co rúm lại, đúng không PHCM?
Khi không sợ hãi, chân tay người ngợm lại dãn ra, người ta tỏ ra cao lớn, hoành tráng hơn, đúng không PHCM?
Thế thì để chữa (chữa biểu hiện, chứ lại không chữa gốc) sự sợ hãi, người ta cho tay vào túi để kéo dãn những thứ co rúm ra - đã hợp logic chưa? Không tin thì mọi người cứ đọc http://mangtrithuc.net/207288-Ho%E1%...%E2%80%9D.html
Còn mắt không dám nhìn vào người bắt tay là do sợ thôi miên.
Đơn giản thế thôi mà.
Cười phát sặc....
PHCM thích nghe chuyện tiếu lâm lắm. Lần nào cũng cười mà không nhớ nổi 1 chuyện. Hình như người miền Bắc thâm thúy nên sản sinh ra nhiều chuyện tiếu lâm. Lập 1 mục Tiếu lâm đi bác Khng cho mọi người có nhiều thang thuốc bổ.
Lần sửa cuối bởi Phoenix HCMC, ngày 06-12-2012 lúc 05:38 PM.
"Vài ngày một chuyện bổ ích và lý thú" thôi. Và gọi là "câu khách" vào để thảo luận kỹ thuật nhảy ấy mà.
Chứ PHCM thấy đứa trẻ (!) nào cả sáng trưa chiều tối, cứ gặp PHCM ở đâu cũng "Vú ơi, em yêu vú lắm" thì Vú cũng chết mất vì tức nghẹn cổ mất (Juliet gọi nhũ mẫu là Vú thì phải, không biết đám... trẻ lớn trẻ nhỏ trẻ già có gọi PHCM thế không, đành cứ giả thiết vậy thôi). Mở topic chuyên tiếu lâm cũng vậy.
Mình in tờ giấy "... Không thì gõ" ra, thấy nhiều người cứ nghệt ra. Đành phải động viên họ là muốn ăn nhanh thì chỉ có "dưa muối xổi" hoặc mỳ tôm. Chứ muốn có bữa tiệc gồm các món ăn ngon thì phải khó khăn: Nào thiết kế bữa ăn, thiết kế bày biện, thực khách phải ăn mặc đàng hoàng, nói những lời sang trọng đẹp đẽ từ trong tâm khảm, đầy trí tuệ, cử chỉ phải đẹp... Tức là từ tâm hồn, trí tuệ đến vật chất kia. Tiếc thay...
Quân ta cứ thấy có cái bằng TS, có cái học hàm PGS là oai lắm rồi; kẻ không có được bằng cấp thì lấy ô tô, nhà lầu ra để chứng tỏ ta hơn người, kẻ không có gì thì ... đi chụp ảnh Liên hoan phim, bảo vệ rừng, doạ tụt..., còn có kẻ không có gì nữa thì lấy việc vấy bùn lên các giá trị chân thiện mỹ để tỏ ra mình giỏi - một dạng "đốt đền". Ôi...
Bác Khng cũng thích standard à? Bác có dạy khiêu vũ không? PHCM không dạy nhưng có 1 đám trẻ ở CLB gọi là Má mì. Hết giờ làm việc về CLB cho vui. Bà chị PHCM bảo "mày dữ quá nên đám học viên ngoan thật, tập cùi cụi, Thầy nói gì cũng nghe lời ". Lớp trẻ bây giờ tiếp cận thông tin nhanh, nhiều nên tinh khôn và thực tế. Không "lòe" chúng nó được đâu.