thienduongkhongloi
Dép lê
Tham gia ngày: Aug 2008
Bài gởi: 87



Hiphop từ một gốc của văn hóa: văn hóa da đen. Đó là văn hóa thương mại bình dân USA hình thành từ những người da màu di dân từ Caribe đến vùng ngoại ô New York. Đặc điểm của văn hóa này là lối sống huớng ngoại, ồn ào, hòa vào đám đông, “show off” cá nhân, chơi nổi, vui tươi. Dân “hiphop” mặc quần áo màu nổi, tết tóc luống cày, xịt màu xanh tím, đi giày sneakers đế trắng, quần thụng đáy gần chạm gối, đeo đủ thứ dây nhợ quanh cổ và cổ tay. Dân “hiphop” làm nghề bán rong, chẳng hạn bán nước ngọt và hot dog bằng xe đẩy ở khu vui chơi. Dân “hiphop” thích tụ hội nơi ngã tư đông đúc, đúng ngồi vắt vẻo trên xe hơi hoặc trên những bức tường. Dân “hip” mê nghe Dj, ai cũng có thể tự remix được vài bản nhạc. Dân “hiphop” là điển hình của văn hóa USA. Dân “hiphop” là những công dân “from nowhere”, chẳng có gốc xác định mà lại có thể về đâu cũng là quê nhà được.

* Những đặc điểm riêng của dòng nhạc hiphop:

Những đặc trưng của nhạc hiphop xét trên góc độ thuần chuyên môn như sau:
- Nhịp độ (tempo) phải ở những nhịp 95, 135, 150…

- Nhịp điệu (rhythm) phải “hot”, hiểu theo nghĩa là phải hấp dẫn về cấu trúc nhịp, bắt tai về âm sắc dàn gõ.

- Intro phải đủ dài dễ dàng người nghe nhập cuộc.

- Các “hits”, tức điểm nhấn trong bài, phải đặt đúng chỗ, đúng tâm lý người nghe (tập thể).

- Các điểm dừng đột ngột (tacet) phải bất ngờ.

- Những đoạn dành cho rap phải nói liền mạch.

- Hợp âm phải đơn giản, phần lớn hiphop sử dụng một mẫu hợp âm kéo dài (pedal).

- Đọc rap phải có kĩ thuật riêng, đặt cơ sở trên lời phát âm nhanh, vần biến hóa, tiết tấu các âm đọc thay đổi liên tục – rap không phải là rao lô tô.

- Hát hiphop thực chất là hát những scales (thang âm) của gospel.

GRAFFITY (vẽ tường)

Taki 183 một thiếu niên sống tại phố 183 Washington Heights Manhattan . Taki thường dùng tàu điện ngầm để đi khắp các vùng ngoại ô thành phố chuyển điện báo và cứ đi đến đâu, cậu ta lại viết tên mình ở đó ( bên trong và ngoài thành tàu trên những chuyến tàu cậu đi và trên tường những nhà ga cậu đến ). Đến 1971, một nhà báo đã tìm gặp được Taki và có hẳn 1 bài báo về cậu trên tờ NewYork Times. Chính điều này đã làm dấy lên làn sóng kí tên của lũ trẽ ở khắp thành phố. Những cái tên nào xuất hiện nhiều nhất và dễ nhìn nhất sẽ tự nhiên được biết đến và trở thành một dạng như anh hùng vậy. Chính điều này đã thúc đẩy lũ trẽ tìm tòi và sáng tạo ra những cách viết tên thật bắt mắt , vượt trội về màu sắc, độ lớn, phong cách và kiểu (Wild_style_) ra đời.

Dụng cụ để vẽ Graffiti là bình sơn xịt. Các writter ( những người chuyên vẽ Graffiti) thường có một bộ sưu tập các loại màu sơn và các đầu xịt to nhỏ khác nhau để tạo hiệu ứng đường nét

THỜI TRANG HIPHOP

Một phần rất quan trọng của văn hóa Hiphop là phong cách ăn mặc( Urban Grearz). Những kiểu quần áo đặc trưng nhất của Urban Greakrs là quần tụt ( có nguồn gốc xa xưa được giải thích là xuất phát từ nhà tù. Khi dân Mỹ đen phạm tội, họ bị bắt vào từ và phải ăn mặc những bộ quần áo rộng thùng thình không thắt lưng vì sợ sẽ thành vũ khí để đánh nhau. Sau đó họ ra tù và vẫn giữ phong cách ăn mặc như vậy), đeo dây xích ( có tài liệu nói rằng mục đích của dây xích trước kia là một thứ vũ khí của các băng đảng Hiphop, nhưng bây giờ nó đã trở thành một vật trang trí cho chiếc quần tụt), áo số, áo nỉ mũ, áo bóng rổ, mũ Rapper ( loại mũ cáp có lưới đằng sau), mũ cáp không có khóa đằng sau(thích thích hợp khi đội ngược) và mũ thủng. Dân Hiphop đi giày kiểu Sneaker của các hãng như Adidas , Ecko , Fubu...

Những hàng thời trang nỗi tiếng về Hiphop là Fubu , Phat Farm , Akademiks , Ecko , Sean John... Bạn có thể tìm mua đồ Hiphop của các hãng trên ở HOT , 56H Trần Nhân Tông, Hiphop Shop phố Bà Chiểu. Hoặc quần tụt do Việt Nam may xuất khẩu.

RAP - dòng nhạc khởi nguồn

Không ai từng nghe Sugarhill Gang's Rapper's Delight khi nó được phát hành năm 1979 lại nghĩ rằng, Rap lại trở nên quan trọng và gây ra làn sóng mới trong làng âm nhạc những năm 80-90. Chắc chắn, trong bài hát không nói nhiều tới các chất giọng hấp dẫn như: Chất giọng trầm, trơn tru mượn từ Chic's "Good Times," Big Bank Hank, Master Gee, và Wonder Mike hay hàng tá câu nói khoác nực cười bằng giọng lè nhè nhưng không phải ngôn ngữ nói, song rõ ràng cũng chẳng phải lối hát thông thường, phổ biến. Dòng nhạc này bắt nguồn từ truyền thống tổ chức tiệc tùng tại gia của Bronx, nơi các Dj đã ghi lại những âm thanh lẫn lộn giữa sự rộn rã và ồn ã đến ghê người thông qua những hệ thống ghi âm khuyếch đại. Cho dù có nhiều người bị thu hút và muốn nghe bản nhạc, nhưng phần lớn những người chỉ trích cho rằng, bài hát chỉ cố làm tăng sự tò mò, kích động, thậm chí họ còn rời khỏi bữa tiệc.

Nhưng những giai điệu mới lạ ấy đã đem đến cho loại âm nhạc này một cách nhìn mới. Khi Grandmaster Flash và Furious Five phát hành The Message vào năm 1982, Rap đã khẳng định được vị thế của mình trong một chuỗi phối hợp giữa nhạc nông thôn và thành thị, nhạc R&B, nhạc soul và disco. The Message là tiếng khóc xót xa, thê thiết của người dân ở những khu da đen, nhấn mạnh vào lời cảnh cảnh báo của Melle Mel's , "Đừng dồn tôi tới bước đường cùng". Bằng cách thể hiện đầy thu hút và trữ tình, The Message đã mở ra con đường mới cho phong cách thể hiện cảm xúc trong nhạc phẩm. Với những nhạc cụ rẻ tiền, hai micro, một mặt quay đặt đĩa hát, vài chiếc loa... Rap đã thu hút nhiều người bằng chính ngôn từ và sự lanh lợi của người giới thiệu.

Năm 1984, khi Rap phát triển lên đỉnh cao, hàng chục đĩa hát (phần lớn là đĩa đơn) đã được phát hành như Kurtis Blow, Run-D.M.C., Fat Boys, LL Cool J, cùng vô số đĩa của các ca sĩ trẻ khác. Album thứ ba của Run-D.M.C - Raising Hell, đã mang lại tiếng vang vào năm 1984. Sau đó là "Walk This Way" với sự hợp tác của Aerosmith, Steven Tyler và Joe Perry. Sự xuất hiện của LL Cool J năm 1985 (Radio) đã tạo cho anh một vị thế riêng không chỉ là ca sĩ trữ tình nổi tiếng mà còn là biểu tượng đầu tiên trong làng nhạc rap.

Hiện nay, hợp đồng giữa Rapper's Delight và The Message vẫn tiếp tục với sàn nhảy rap mới lạ như Digital Underground's Humpty Dance, hoặc phô trương actual như Luther Campbell's, 2 Live Crew, hay ồn ào, mạnh mẽ như Public Enemy, N.W.A. và Ice Cube. Khác với punk rock (thể loại nhạc luôn đem ra so sánh với rap), Rap luôn phát triển bằng cách sử dụng tối đa lợi thế của kỹ thuật số nhằm tạo sức hút cho riêng mình (giới thiệu trong The Message - nói về sự đa dạng của rap tương tự như đã giới thiệu với rock & roll).

Rap luôn luôn chịu sự công kích từ chương trình truyền thanh Black, các fan của White rock và giới bình luận âm nhạc. Cuối thập niên 80 đầu 90, giới bình luận cho rằng: Từ N.W.A., Ice Cube, 2 Live Crew đến Public Enemy và Geto Boys về cơ bản đều là thứ âm nhạc xô bồ, tục tĩu. Tuy nhiên, thể loại này vẫn duy trì được sức hấp dẫn của mình thông qua sự thành công của De La Soul, Brand Nubian, Arrested Development, và PM Dawn


--------------------
Đôi khi bạn phải chấp nhận và đối đầu với tất cả những khó khăn để tạo ra được bản lĩnh cho mình trong cuộc sống.