Nhìn chung khi còn có người muốn tiến bộ, muốn vươn lên thì là đáng quý lắm rồi, đáng quý nhất. Thế nên chê trách không bằng bày cho họ cách luyện để nhanh chóng tiến bộ hoặc chỉ rõ cho họ còn thiếu cái gì (tất nhiên là phải cụ thể chứ cứ nói chung chung thì chẳng đi đến đâu).
- Nhảy theo kiểu "truyền thống" là dễ nhất vì không phải đẩy chân, không phải nâng hạ nên đỡ mệt. Các cụ trên 50 có chơi kiểu này thì cũng thông cảm thôi, khớp gối, sức khỏe đâu còn. Các cụ đi sàn cho là may lắm rồi (khoẻ, tươi tắn, bớt uống rượu hay ngồi than thở, có bạn già tâm sự...).
- Còn thì với mỗi quay phải, để đẹp cũng phải CBM, cũng nâng hạ, đẩy chân... cũng phải tập cổ chân. Mà đã thế thì tập luôn thể quay trái, quay tại chỗ luôn cho xong.
Vấn đề thường là không phải vũ hình khó hay dễ mà là:
- Giáo viên không hướng dẫn đầy đủ cần tập những gì, cần chú ý những gì.
- Học viên không chịu luyện kỹ từng yếu tố cơ bản (luyện chứ không phải học) - luyện kỹ thuật cơ bản chán lắm, đơn điệu lắm, như để nâng hạ tốt thì đều đặn hàng ngày vài trăm lần nhún chân theo nhịp nhạc, đau cứng hết cả hai bắp chân, đùi, cổ chân...
- Duy trì nếp học và luyện đến khi làm tốt trên sàn, xong phải tập để giữ phong độ, thỉnh thoảng đến lớp hiệu chỉnh lại.
- Cái step "đơn giản" nhất là Pivot, ít người luyện đến nơi đến chốn nên chẳng mấy ai làm được các bước Pivot liên tục một cách ngon lành.
Thế đó.