Từ khi đã nhảy đúng kỹ thuật (chập chân, nâng hạ, swing, cbm...) thì mình thường đi VW theo một trong vài kiểu:
- Sàn vắng, bạn nhảy khỏe chân thì bước thật dài, lướt. Kiểu này được thỏa chí vì bấy lâu nay, sàn đông, vướng "vật cản", nay được đẩy hết tầm chân. Chắc cũng giống như đi xe máy, ở nội thành suốt, giờ đường vắng, phải hết tay ga cho đã - thế nên thỉnh thoảng cũng thông cảm với bọn trẻ đua xe.
- Sàn vắng, bạn nhảy kỹ thuật tốt thì thỉnh thoảng rút ngắn bước lại 1 chút để tạo ra được cảm giác xoay nhiều hơn, nên phần thân như bồng bềnh trên mây (cân đẩu vân), phần chân phải phục vụ phần trên mây - gọi vui là hạ tầng cơ sở phục vụ thượng tầng kiến trúc đắc lực mà không gây khó cho thượng tầng kiến trúc. Phần thượng tầng kiến trúc không phải gân mặt lên thở, không phải rướn vai, chao... nên được bồng bềnh - không phải làm gì quá mức nên sung sướng hơn mà (!).
- Sàn đông thì hoặc ngồi xem để rút kinh nghiệm, hoặc cũng lượn lách chút đỉnh.