Bài viết của tác giả TuyCan:
Hanna Karttunen là một Latin Dancer hạng Superstar. Cô là người gốc Phần Lan và đã trở thành hạng chuyên nghiệp lúc 20 tuổi.
Hanna đã từng thi đấu cặp đôi khá lâu với Paul Killick và cô cho đó là những năm tuyệt vời. Sau khi Paul Killick nghỉ hưu không thi đấu nữa, Hanna đã tiếp tục thi đấu cùng với Victor Da Silva trong bộ môn Show Dances, và họ đã đoạt chức vô địch thế giới với bộ môn này.
Lần cuối cùng Hanna đã thi đấu không thành công cùng với Slavik ở UK Championships. Nhưng Hanna đã không cho ai là người có lỗi cả, cái lỗi chính là cả hai người đã không có cùng quan điểm về khiêu vũ. Hanna nói rằng cô đã cảm thấy hoàn toàn rời rạc trên sàn nhảy lúc thi đấu, nên họ đã quyết định chia tay nhau ngay sau cuộc thi ở UK.
Tôi xin trích dịch hai đoạn trong bài phỏng vấn mà Hanna đã dành cho Dancesport UK trong tháng 7 năm 2009:
Hỏi: Khiêu vũ là thể thao hay là nghệ thuật?
Đáp: Đó là một câu hỏi khó. Khiêu vũ đòi hỏi thể lực. Chúng ta cần có sức mạnh (strength) và sự bền bỉ (stamina). Như vậy, trong trường hợp này thì khiêu vũ là một bộ môn thể thao. Nhưng đối với tôi, khiêu vũ là một bộ môn nghệ thuật và là một sự biểu diễn sáng tạo bằng chính thân thể của tôi. Nhưng để có thể tạo ra được điều gì đó với thân thể của mình, thì mình phải có sức mạnh. Khi tôi khiêu vũ, tôi không nghĩ đến nó như là một môn thể thao, vì tôi yêu khía cạnh nghệ thuật của khiêu vũ hơn. Tôi không có cảm tưởng như mình là một diễn viên trên sân khấu (an actress on the stage). Tôi cảm thấy khiêu vũ như là điều thoát ra từ trong tôi. Khiêu vũ là về những cảm xúc khác nhau và tôi cảm thấy là tôi đã phát triển cái sức mạnh của tôi để bộc lộ những cảm xúc có từ trong tôi. Như vậy, tôi cảm thấy là chẳng có lúc nào là tôi diễn xuất cả, mà tôi chỉ đang mô tả những
gì tôi đã trải nghiệm với một người vào thời điểm đó.
Hỏi: Điều gì Hanna có thể thay đổi trong khiêu vũ?
Đáp: Tôi muốn thấy hai người cảm nhận lẫn nhau nhiều hơn, gắn bó với nhau chân thật hơn. Không phải chỉ gắn bó về thể xác, không phải là mắt chạm mắt (eye contact), mà là điều gì đó đến từ bên trong, đến từ hai tâm hồn (souls), cho đến khi cả hai trở thành một. Đây là một cảm xúc chân thật, và cũng là một cảm xúc mà cả hai cùng bộc lộ tính phong phú (the richness) của khiêu vũ. Cảm xúc trở nên mạnh mẽ (strong) hơn, nồng nhiệt (intense) hơn qua sự kết nối (connection), và lôi cuốn được khán giả về phía mình. Tôi không tin là bạn có thể ép buộc khán giả đến với bạn, nhưng bạn có thể chiếm được sự ngưỡng mộ của họ.